Mittwoch, 3. August 2016

Từ Độc tài đến Dân chủ.



Từ Độc tài đến Dân chủ.
Bắt đầu từ sơ khai có loài người đã tranh giành và chém giết lẫn nhau vì cuộc sống giữa các bộ lạc với bộ lạc. Theo kiểu mạnh được yếu thua kéo dài cho tới thời đại phong kiến, kể cả tôn giáo do con người tạo ra và hình thành trên sự thống trị. Vua chúa tập trung quyền hành để trị dân không phải độc tài thì là gì?. Tới thời nay con người của cuối thế kỹ 20 sang thế kỹ 21. Đã có nhiều bước tiến nhảy vọt về sự đòi hỏi tiếng nói tự do, dân chủ là quyền của mình mà mỗi con người có quyền được hưởng trên một phạm vi mà tất cả có quyền đòi hỏi ngoài sự trộm cắp, tham nhũng, bắt người chỉ vì đòi hỏi tự do v.v...Trong công nghệ thông tin hiện nay người dân trên thế giới họ đã xích lại gần với nhau hơn .để trao đổi những cái hay cái đẹp mà chúng ta cần phải gìn giữ cho hành tinh xanh này được tốt đẹp hơn. " Bảo vệ môi sinh" không phải chỉ có chúng ta mà còn có những động vật và thực vật nữa. Trên thế giới ngày nay chủ nghĩa độc tài hay cộng sản là một chế độ tập trung quyền hành như một kiểu xã hội nguyên thủy "Mạnh đựợc, yếu thua". Con người của thế kỹ này là con người của chúng ta có quyền được hưởng một nền "Tự do, dân chủ và quyền làm người" ai cũng có quyền được hưởng và chọn lưạ đó là một xã hội dân chủ thật sự " Đa nguyên đa đảng phái". Chỉ có dân chủ đa nguyên mới thật sự giãi phóng con người thoát khỏi kiếp nô lệ lầm than mà do một chủ nghĩa độc tài đảng trị mang đến.
Còn thời cộng sản nguyên thủy không biết nó xuất phát từ đâu, cũng do con người viết ra và đặt tên. Trên sách vở theo khoa học hiện đại thời nay. Con người có sau những động vật khác như thời khủng Long cách đây hàng mấy trăm triệu năm. Theo những nhà nghiên cứu từ động vật phát triển theo năm tháng cho đến sự hình thành con người. Từ thời ăn lông ở lổ cũng đã sống theo bầy đàn để bảo vệ lẫn nhau khỏi bị bầy đàn khác mạnh hơn ăn hiếp. Bước sang thời kỳ đồ đá và sang đồ đồng "sắt", con người đã bắt đầu khôn ngoan hơn biết canh tác, săn bắn và tàn ác hơn bởi sự thống lảnh của một nhóm người vì tham lam quyền lực, tôn giáo thống trị v.v...Độc tài hay Phác xít chủ nghĩa bắt đầu hình thành. Chính thể "Dân chủ" bắt đầu từ sau cuộc chiến Nam bắc ở Mỹ để giãi phóng nô lệ da đen. không phân biệt màu da vì họ cũng là con người bên trong là dòng máu đỏ cũng biết ăn , ngũ và suy nghĩ như chúng ta. Chủ nghĩa cộng sản bắt đầu từ thời Nga Hoàng "Phong kiến" sau chiến tranh thế giới thứ1. Kinh tế lụn bại, thất nghiệp, tham nhũng đã đưa nước Nga sang trang sử mới trong thời Lenin. Thay vì giãi phóng dân thoát khỏi cảnh nô lệ lầm than như lời tuyên truyền của đảng cộng sản. Lại đưa dân vào nạn độc tài chủ nghĩa như thời phong kiến nhưng tinh vi hơn và tàn ác hơn. Sau 70 năm dưới độc tài cộng sản chủ nghĩa, nền kinh tế lụn bại và đói nghèo, chủ yếu sản xuất vũ khí để gây chiến tranh và làm giàu cho một tập đoàn tham nhũng. Người Tổng Bí Thư Nga Michael Gorbatschow sinh năm 1931 đã nhìn thấy một chế độ cộng sản chỉ tuyên truyền sự dối trá vô lương tâm giữa con người với con người. 1989 ông ta đã làm một cuộc thay đổi trong nước Nga và toàn Đông Âu thoát nạn độc tài cộng sản.
KN

Dễ quá mà không biết có dám làm không! Mở cửa cho Tự do dân chủ đa nguyên... là sẽ có rất nhiều người tài giõi ra tham chính điều hành đất nước ngay. Hay chỉ có bô bô cái miệng cho con cháu ngu dốt chỉ biết phá hoại đất nước làm người tài thôi.


Cả một thể chế hèn mọp...

Trong các Quốc gia theo chính thể độc tài. Đều có định luật để hình thành như sau:

Độc tài chủ nghĩa xã hội Việt Nam

Độc tài là quyền hành...
Độc đảng là tham nhũng...
Độc quyền là cướp " nhượng" đất...
Chủ nghĩa là tiền bạc...
Xã hội là giẽ rách
Việt Nam là nhân dân


Cả một thể chế hèn mọp...
Có nhiều chuyện về vấn đề Hoàng Sa và trường Sa, mà tại sao nhiều người dân Việt không để ý tới hay không dám nghĩ tới. Một số thì nói mất HS là do VNCH làm. Việt Nam 1954 được chia ra hai miền. Miền Nam là VNCH và miền Bắc là VNDCCH, HS và TS giao cho miền Nam giữ đến năm 1974 Trung cộng đánh chiếm toàn bộ khi biết rằng Mỹ sẽ không nhúng tay vào VN được nữa sau hoà đàm Ba Lê "Paris" 1975 toàn bộ VN được thống nhất đổi thành là CHXHCNVN. Vậy hỏi VNCH và VNDCCH có phải là một nước VN hay không? 1988 Trung cộng đánh chiếm vài đảo ở TS CHXHCNVN đó chỉ là lấy vài đảo vì tình anh em đã thống nhất,chủ yếu nắm toàn bộ TS biển Đông hoàn toàn thuộc về Trung cộng với bức công hàm PVĐồng 1958. Mà nhà nước độc tài cộng sản chỉ lên tiếng suông không dám làm gì hết mà còn cố tình hơp tác hữu nghị mãi mãi ổn định. Có phải là cố tình để VN khát vọng đoàn tụ mà do đảng cộng sản tổ chức hội nghị của Bộ quốc phòng vào ngày 27.07 2015 vừa qua hay không. Cũng như Thứ trưởng quốc phòng Nguyễn Chí Vịnh đã nói quan hệ Việt Trung không bao giờ thay đổi và Trung Quốc luôn là ưu tiên hàng đầu đối ngoại của đảng. Một lời nói của một kẻ chấp nhận thần phục Trung Quốc của đảng CS, đã để mất những vùng biển đảo và đất đai trên biên giới cho Trung quốc 1979 và cắm lại cột mốc biên giới 1999 - 2000.
Cả một thể chế hèn mọp...
Thà làm một nước chư hầu giữ ngôi vị độc đảng, độc tài tham nhũng giàu sang hơn làm một nước dân chủ độc lập tự chủ đa đảng phái.

KN

Dienstag, 2. August 2016

“Cái đuôi con Thạch Sùng”



ý giải về hiện tượng: “Cái đuôi con Thạch Sùng”
Cách nay hơn 20 năm, chế độ độc tài Cộng sản hoang tưởng và phi nhân tại Liên Xô và các nước Đông Âu sụp đổ. Mở ra một kỷ nguyên mới hậu Cộng Sản, thời kỳ của tự do dân chủ. Các nhà nước cộng sản đã để lại một di sản đổ vỡ về cơ cấu kinh tế - xã hội, do nhận thức sai lầm về tư tưởng và sự cai trị độc tài của họ. Tại đất nước Việt Nam, chế độ Cộng sản vẫn còn tồn tại, khi mà hệ thống này đã phá sản và sụp đổ ngay tại cái nôi đã sản sinh ra nó. Nhiều bậc thức giả ví von: Đó là “Hiện tượng cái đuôi của con Thạch Sùng”. Vì rằng cái đuôi con Thạch Sùng vẫn ngo ngoe sau khi đã bị đứt rời khỏi thân thể, một thời gian sau thì mới chịu chết hẳn. Đây là một hiện tượng hi hữu trong tự nhiên.
Vậy chúng ta hãy cùng tìm hiểu và lý giải hiện tượng nói trên, hòng tìm ra phương hướng để giải thể chế độ độc tài sai trái trên đất nước ta. Theo quan điểm cá nhân tôi, sở dĩ chế độ Cộng sản tại Việt Nam vẫn chưa sụp đổ vì các nguyên nhân sau:
Sự lừa dối và kìm kẹp một cách quyết liệt của chế độ: Do nắm hết mọi phương tiện truyền thông, chế độ đã bưng bít thông tin về sự sụp đổ của hệ thống Cộng Sản, đồng thời tiếp tục lừa mị người dân. Thời điểm xảy ra những sự kiện nói trên thì Việt Nam vẫn là một ốc đảo về thông tin, tự do ngôn luận bị cấm đoán. Vì vậy mà làn sóng tư tưởng đòi thay đổi thể chế, để Việt Nam có thể bắt kịp tình hình tại Liên Xô và Đông Âu nhanh chóng bị dập tắt. Các nhà dân chủ lên tiếng đòi xác lập đa nguyên cũng bị đàn áp và bắt giam. Nhà nước vẫn tiếp tục nhồi sọ cho nhân dân về sự vĩ đại của Bác Hồ và đảng Cộng sản. Chế độ toàn trị được thực thi quyết liệt, bóp nghẹt mọi quyền tự do dân chủ của người dân.
Bối cảnh lịch sử và xã hội: Về nội dung này có thể chia thành hai phần: Trình độ dân trí và tư tưởng Á Đông.
Về trình độ dân trí: Có thể nói, trong suốt thời gian cầm quyền của mình, nhà nước Cộng sản đã thực hiện một chính sách nhồi sọ và ngu dân toàn diện. Điều đó khiến cho người dân Việt Nam không tiếp cận được với sự thật và chân lý. Họ được giáo dục và nhồi nhét về sự đúng đắn duy nhất của hệ tư tưởng cộng sản, cho nên các khái niệm về tự do dân chủ trở nên xa lạ. Điều này được thực hiện ngay cả trong hệ thống giáo dục, từ bậc phổ thông cho đến cấp đại học và cao hơn. Vì vậy mà nhận thức của người dân cũng như các thành phần xã hội khác đã bị thui chột. Một tư duy dân chủ, khách quan khi đánh giá sự vật đã không nằm trong thói quen suy nghĩ, họ chỉ có một cách nhìn định kiến và quy kết.
Có cả một hệ thống tuyên giáo từ trung ương đến địa phương để làm công tác tư tưởng cho cán bộ công chức, ép buộc lòng trung thành với chủ nghĩa Mác. Đối với người dân thì đã có hệ thống dân vận và các đoàn thể chính trị khác kìm kẹp. Với sự tuyên truyền và nhồi sọ một cách triệt để như vậy của chế độ, người dân đã hoàn toàn bị nô lệ về nhận thức. Bản thân những người lãnh đạo bộ máy nhà nước cũng là nạn nhân của chính hình thức này. Cho nên nói: Họ vừa là nạn nhân, vừa là thủ phạm.
Về ảnh hưởng của tư tưởng Á Đông: Việt Nam là một dân tộc Á Đông. Tư tưởng về sự trung quân và nhẫn nhịn đã ăn sâu vào tiềm thức của nhiều thế hệ. Chế độ độc tài đã lợi dụng điều này để áp đặt sự cai trị lâu dài. Họ dựng lên hình ảnh lấp lánh của một lãnh tụ, quy vào đó tất cả những đức tính tốt đẹp và vĩ đại nhất để khiến người dân phải phục tùng. Vì vậy mà điều kiện để tiến tới và xẩy ra một cuộc cách mạng dân chủ đến muộn hơn cho đất nước chúng ta. Sau khi thoát khỏi ách phong kiến thực dân, người dân Việt Nam lại phải sống trong đêm đen của chế độ độc tài Cộng sản, họ không được tiếp cận với thành quả cách mạng dân chủ của nhân loại. Thêm vào đó, lại bị sự tuyên truyền nhồi sọ của hệ tư tưởng cộng sản sai trái. Ngoại trừ 20 năm người dân Miền Nam được sống trong chế độ dân chủ non trẻ, nhưng lại phải gánh chịu hoàn cảnh chiến tranh. Tất cả những điều đó khiến cho người dân Việt Nam như ở trong một mê cung, không lối thoát về nhận thức tư tưởng. Khác với các quốc gia Châu Âu Cộng sản khác, người dân Việt Nam chưa có thói quen hành xử tự do, về sự làm chủ bản thân đối với xã hội.
Giai cấp Tư Sản không đủ mạnh: Trong suốt thời kỳ cai trị, thực dân Pháp đã kìm hãm sự phát triển của giai cấp Tư sản Việt Nam, hòng để độc quyền về kinh tế. Điều này khiến cho giai cấp Tư sản trở nên nhỏ bé và yếu đuối trước hiện thực xã hội, không đủ sức để đảm nhận vai trò lịch sử của mình, đó là lãnh đạo xã hội sau khi chế độ phong kiến – thực dân chấm dứt. Đảng Cộng sản đã chớp lấy cơ hội này để cướp chính quyền bằng vũ lực, áp đặt hệ tư tưởng Cộng sản lên đất nước Việt Nam. Sau khi chế độ thực dân tan rã thì cơ cấu xã hội Việt Nam vẫn ở trong tình trạng nửa Phong kiến. Vì vậy mà dù chính phủ dân chủ đã được xác lập (Nội các Trần Trọng Kim), nhưng không có thực quyền. Giai cấp tư sản tiến bộ lúc này đang quá non yếu, không đủ khả năng đảm đương sứ mệnh lãnh đạo đất nước trong hoàn cảnh rối ren.
Người dân vẫn chưa vượt qua được nổi sợ hãi: Chế độ độc tài tồn tại dựa trên sự cai trị tuyệt đối, sử dụng bạo lực để cấm đoán những phản kháng của nhân dân. Vì vậy mà người dân Việt Nam đang phải sống trong nỗi sợ hãi bởi sự kìm kẹp. Phải có điều kiện lịch sử chín muồi, lòng căm phẫn của người dân lên tới tột cùng thì họ mới bước qua được nỗi sợ hãi do chế độ gieo rắc.
Ngày nay, cùng với sự phát triển vượt bậc của các xã hội Dân chủ thì nhận thức của người dân cũng đã thay đổi. Những cuộc cách mạng dân chủ gần đây trên thế giới đã đẩy các chế độ độc tài còn sót lại đến bờ vực của sự diệt vong. Sự bùng nổ của thế giới thông tin đã thúc đẩy cách mạng xã hội, vì rằng các chế độ độc tài không thể bưng bít sự thật như trước đây được nữa.
Hy vọng với tất cả những điều kiện thuận lợi nói trên, thì cái đuôi con Thạch Sùng ở nước ta sẽ không còn ngọ nguậy.
Đăng bởi Minh Văn


Nào ai biết được lòng tham
Như là câu hát câu hò quan tham
Ba tháng hò hét công dân
Cuối cùng chạy tội cho bầy con hoang
Chúng ta không muốn tụt lùi
Không lui không nén mới là công dân
Lòng người trong chốn bụi trần
Công dân không thể nén lòng lặng câm

KN

Sonntag, 31. Juli 2016

Đồng hóa...



Đồng hóa... Cúi đầu xin lạy thánh hoàng... "Trung Hoa" Con đây là lú lấy vàng tiến thân Học tập tư tưởng đảng Hồ... Tuyên truyền bốn tốt mong ngày lập công Trên thì ra sức bao che Dưới thì ra sức tha hồ tham ô Miệng luôn kêu gọi đảng ta Tận cùng dân chủ còn đâu ai bằng Báo đài tất cả của ta Làm thiên phóng sự Sy-rien nước ngoài Tuyên truyền nội chiến Sy-rien Cho dân thấy cảnh lầm than im mồm Không cần phóng sự nước ta Môi trường ô nhiễm cho vào lãng quên Đất liền biển đảo bàn giao Cứ cho câu nói đời sau ta đòi Quốc hội là người đảng ta Độc tài độc đảng còn gì hay hơn Dân mà lên tiếng oán than Ra đường biểu ngữ đòi quyền công dân Tòa án quốc tế biển Đông Lưỡi bò Trung Quốc hoàn toàn viễn vông Không lo đã có khuyển lang Nào là áo vàng áo xanh côn đồ Cứ việc đánh đập tha hồ Bắt người vô tội là quyền đảng ta Ta cứ dùng chữ đa phương Dân ngu không biết đa phương là gì Song phương là chữ đa phương Đảng ta chơi chữ quả hay tuyệt vời Mai này chung sức một nhà Đồng dị kinh tế dân Nam mất rồi Còn đâu sức lực mà đòi Đồng hóa dân tộc ta chung một nhà KN

Không ai cứu chúng ta ngoài chính chúng ta.
Không ai có thể và cũng không ai có quyền đó.
Chính chúng ta phải tự tìm đường đi quyền của mình

Lời Phật


Freitag, 22. Juli 2016

Ở những quốc gia có chủ quyền không có việc quan chức phải đi đến gặp đại diện bọn tàu khựa mà phải triệu hồi bọn giặc mới là chính xác! Bộ Ngoại Giao làm cái gì mà đến 10 ngày mới ra tuyên bố trong khi vùng biển bị xâm chiếm từng ngày?
Sau tuyên bố phản đối thì sẽ có những động thái gì hay để lâu cứt trâu hóa bùn? Tàu ngầm chiến hạm sao không ra dành lại chủ quyền của VN? Như vậy chứng tỏ rằng hành động của đảng CS chỉ có 2 giải thích:
“Một là quá hèn, không dám hó hé; hai là đã công nhận bán nước”

Ở những quốc gia có chủ quyền không có việc quan chức phải đi đến gặp đại diện bọn tàu khựa mà phải triệu hồi bọn giặc mới là chính xác! Bộ Ngoại Giao làm cái gì mà đến 10 ngày mới ra tuyên bố trong khi vùng biển bị xâm chiếm từng ngày?
Sau tuyên bố phản đối thì sẽ có những động thái gì hay để lâu cứt trâu hóa bùn? Tàu ngầm chiến hạm sao không ra dành lại chủ quyền của VN? Như vậy chứng tỏ rằng hành động của đảng CS chỉ có 2 giải thích:
“Một là quá hèn, không dám hó hé; hai là đã công nhận bán nước”
Việt Nam
Khi lũ bạc nhược điều hành quốc gia!
Nguyên Anh (Danlambao) - Theo thông tin mới cập nhật người phát ngôn bộ ngoại giao Việt Nam đã đến gặp đại diện TQ trao công hàm phản đối và ra tuyên bố phản đối vì đã tấn công tàu cá VN và thành lập thành phố Tam Sa chiếm trọn Hoàng Sa và Trường Sa của VN!
Sau khi chủ tịch Sang đi chầu TQ và tướng Vịnh mật đàm thì những hành động của TQ ngày càng leo thang. Và để ra một tuyên bố các ban bệ phải họp tới họp lui đến 10 ngày vì sợ đàn anh nổi giận!
Ở những quốc gia có chủ quyền không có việc quan chức phải đi đến gặp đại diện bọn tàu khựa mà phải triệu hồibọn giặc mới là chính xác! Bộ Ngoại Giao làm cái gì mà đến 10 ngày mới ra tuyên bố trong khi vùng biển bị xâm chiếm từng ngày?
Sau tuyên bố phản đối thì sẽ có những động thái gì hay để lâu cứt trâu hóa bùn? Tàu ngầm chiến hạm sao không ra dành lại chủ quyền của VN? Như vậy chứng tỏ rằng hành động của đảng CS chỉ có 2 giải thích:
“Một là quá hèn, không dám hó hé; hai là đã công nhận bán nước”
người dân hôm nay đặc biệt là các ngư dân hãy hiểu rõ vị trí của mình, với ngụy quyền chế độ thì đừng có trông mong gì sự bảo vệ của chúng, và cũng đừng ngu ngốc khi thuyền bị tấn công mà cố giữ cho được lá cờ tổ quốc.Lá cờ đó không xứng đáng cho các ngư dân giữ khi nhà cầm quyền là một lũ bạc nhược!
Còn ai vì cuộc sống phải ra khơi thì nên để chiếc tàu trụi lũi không quốc kỳ số hiệu, cứ xem như mình là bọn đánh bắt trộm dù ngay chính tại vùng biển của mình! Ai chịu không nổi thì bán thuyền giải nghệ lên bờ chạy xe ôm cho nó lành, đừng ngu dại làm vật tế thần cho tà quyền CS.
Còn người dân trong nước hôm nay qua vụ việc này đã nhìn rõ bộ mặt bán nước hại dân của bè lũ CS, từ tên Tổng bí thư cho đến các ban bệ, các tên gác ngục quèn hành hạ người yêu nước.
Bọn chúng chỉ là loài ký sinh sống bám dựa hơi vào đàn anh tàu khựa của chúng và hiện rõ bộ mặt hèn với giặc ác với dân!
Những chuyến ngoại giao con thoi không được công bố rộng rãi trên phương tiện truyền thông đại chúng cho thấy điều gì?
Tướng Vịnh chỉ với tư cách Thứ trưởng Bộ Quốc Phòng sao lại có thẩm quyền điều hành việc quốc gia đại sự mà không xem các Đại biểu Quốc Hội, các công thần chế độ ra gì và tư tung tự tác?
Chủ tịch Sang đã mật đàm và ký những gì sao không công bố kỹ càng? Người dân có quyền biết những điều đó vì cùng chung một Tổ Quốc Việt Nam nhưng sẽ không đồng ý cho một nhóm người nào lợi dụng điều đó để dâng từng tấc đất tổ tiên gầy dựng cho giặc!
Một chính phủ phải đại diện đại bộ phận người dân chứ không phải chỉ đại diện một nhóm nhỏ cường quyền, và đừng nên tái diễn lại hội nghị Thành Đô dâng hiến cho giặc mà người dân không hề hay biết!
Bất cứ ai dù ở vị trí nào nếu phạm vào tội bán nước đều được lịch sử VN ghi nhận là những tên Tội Đồ Dân Tộc!Tất nhiên bọn chúng sẽ bị đem ra xét xử trước ánh sáng khi quyền lực không còn. Một nhà cầm quyền không thuận lòng dân thì điều gì sẽ đến?
Hãy tự tìm câu trả lời trước khi nhân dân làm điều đó!
http://danlambaovn.blogspot.com/…/khi-lu-bac-nhuoc-ieu-hanh…
Ai nói... Ai nói chính quyền hèn... Nó chỉ nuốt nhục cúi đầu lặng thinh Mặc cho dân tình rên la Bạn vàng bốn tốt là người đảng ta Học theo chữ nghĩa bác Hồ... Danh xưng một cõi quy về Trung Hoa Còn gì phú quý vinh hoa Ta đây Thái Thú một trời nước Nam KN


Việt Nam, Chính quyền đổ tội chống phá nhà nước độc tài là nhân dân
Vietnam, Die Regierung von Diktatur sagt, der Feind sind das Volks

Đấu tranh , khi mà Chính quyền của bạn nói ai là kẽ thù.

Cách mạng , đó là nhiêm vụ của bạn phải tìm cho ra nguyên nhân để thay đổi



Mittwoch, 20. Juli 2016

Độc lập Tự chủ...

Việt Nam
Bạn có bao giờ tự hỏi và suy nghĩ hai chữ, tại sao trong Chính quyền Độc tài luôn xữ dụng chữ mâp mờ... "Độc lập, Tự chủ" hay không?

Độc lập - Một quốc gia độc lập là một Quốc gia bình quyền dân chủ tự do đa đảng phái, chứ không thuộc một thể chế nào.
Tự chủ - Một Quốc gia tự chủ là quyền của mỗi công dân, được công nhận nói lên chính kiến của mình ."Tự do ngôn luận v.v..."

Độc lập Tự chủ...


Mồm luôn hô hào dân chủ 
Tay giơ bóp cổ nhân quyền công dân
Chủ quyền đất nước không lo
Chỉ lo đàn áp công dân nước mình
Độc lập thể chế độc tài
lừa dân gian dối cho mình vinh hoa
Tham ô xách nhiễu đầy đường
Mua quan bám chức làm đường tiến thân
Tự chủ tiếng nói đảng ta
Độc quyền ăn nói cho vừa Bắc Kinh
Tự do ngôn luận bẻ cong
Độc quyền tự chủ đổ thừa nhân dân
Khác gì thùng rổng kếu to
Độc lập tự chủ cho người Trung Hoa


KN

Có một khoảng thời gian nào đó, nó sẽ cho bạn thức tỉnh,
Thời gian đó là ngay bây giờ





Donnerstag, 14. Juli 2016

CÁI BẪY KHỔ ĐAU




CÁI BẪY KHỔ ĐAU
Cổ tích Việt Nam có kể về câu chuyện: Con lươn và con cá chép bị mắc bẫy. Chuyện kể rằng, lươn và cá chép tuy hai loài khác nhau, nhưng cùng chung sống hòa hợp, thân thiết và thương yêu nhau hết mình. Đôi bạn chân tình này đã cùng nhau chia ngọt xẻ bùi, sẵn sàng giúp nhau khi gặp hoạn nạn, khó khăn.
Một hôm, đang lúc đi tìm thức ăn, lươn phát hiện một cái rọ, bên trong có sẵn nhiều thức ăn lạ miệng, thơm ngon. Lươn bèn chui vào rọ ăn uống no say thỏa thích, lúc ấy lươn nghĩ đến bạn cá chép của mình không biết giờ này no đói thế nào, nên lươn liền về báo cho cá chép:
- Này bạn chép ơi, tôi phát hiện ra một nơi có nhiều thức ăn ngon, tôi muốn cùng chia sẻ với bạn.
Cá chép:
- Cảm ơn bạn, bây giờ tôi đã no rồi, tôi vừa mới dùng bữa xong, bạn đi một mình nhé! Cá chép từ chối.
Lươn:
- Tôi cũng đã no nê rồi, nhưng chúng mình cùng đến đó ăn thêm chút đỉnh cho vui, chứ tôi đi một mình chẳng có ý nghĩa gì. Lươn cố nài nỉ.
Do vì nể bạn, cá chép rảo bước theo lươn đến nơi cái rọ. Thì ra cái rọ ấy chính là một cái bẫy cá, chui vào thì dễ mà chui ra không được. Cá chép quan sát thấy nơi này có điều gì hơi lạ, trong lòng sinh nghi, không dám chui vào. Thấy bạn chép lưỡng lự, lươn chui vào rọ rồi bảo chép đừng sợ cứ an tâm theo tôi.
Được sự khích lệ của lươn, cá chép an tâm chui vào. Trong rọ, cả hai cùng vui vẻ rộn ràng bên những thức ăn thơm ngon, khoái khẩu trời cho.
Đến lúc ra về thì lươn nhờ thân thể nhỏ tròn, trơn trượt nên chui ra dễ dàng, còn cá chép thì hỡi ơi, không cách nào có thể thoát khỏi cái nơi oan nghiệt ấy. Cá chép hoảng loạn, vẫy vùng, than khóc, càng vẫy vùng cá chép càng bị những hom tre nhọn đâm vào thân thể, sứt vảy, trầy vây, đau đớn vô cùng. Bạn lươn bên ngoài nóng lòng chờ đợi, lên tiếng thúc giục cá chép nhanh chóng ra về.
- Tôi bị kẹt trong này rồi, không thể ra được, anh cứu tôi với… Cá chép la toáng lên.
Bên ngoài lươn cứ tưởng rằng cá chép vì gặp bữa ăn ngon nên sung sướng mà nhảy nhót đùa giỡn, trong lòng cảm thấy vui cho bạn mình mà cười mãi, cho đến nỗi hai mắt híp lại. Trong khi đó cá chép vẫy vùng than khóc đỏ ngầu cả mắt.
Câu chuyện cổ tích này, mới nghe qua ta thấy chỉ đơn thuần lý giải lý do đỏ mắt của cá chép và đôi mắt ti hí của lươn, nhưng ẩn sâu trong nội dung ấy gợi lên nhiều ý nghĩa về triết lý cuộc đời mà con người chúng ta cần phải suy tư.
Hai động cơ hoàn toàn khác nhau giữa lươn và cá chép, lươn do tốt bụng, muốn chia sẻ cái ngon, cái ngọt cho bạn mình, không ngờ tấm lòng thơm thảo đó đã đưa bạn mình vào bẫy, vĩnh viễn không có ngày ra, hoang phí cuộc đời. Cá chép thì đâu có thiếu đói gì, nhưng vì thấy bạn chân tình, nể nang, ham vui, dù bụng đã no, được sự khích lệ của bạn, từ chối không đành, nên ung dung chui vào cái bẫy.
Bất cứ cái bẫy kiểu nào, nó cũng đều có những cách thức của miếng mồi nhử. Miếng mồi thế gian, hiểu theo triết lý nhà Phật như là tài, sắc, danh, ăn uống và ngủ nghỉ hoặc là thế giới của sắc tướng… Nói chung, những quyến rũ trong cuộc đời gắn liền với chủ nghĩa tiêu thụ và thực dụng là những miếng mồi có sức hấp dẫn lôi cuốn con người.
Tuy phát xuất từ hai động cơ dẫn cá chép và lươn đến cùng một nơi, nhưng kết quả một bên vướng vào bẫy, một bên được thụ hưởng và trở về an toàn. Cá chép bị nạp mạng cho con người là nỗi khổ đau bản thân và cả họ nhà cá chép cùng phải chịu cái tai họa chung, đỏ ngầu đôi mắt. Đã vào bẫy rồi thì dù cho cá chép có khóc than vùng vẫy đến bao nhiêu cũng không thể nào trở về với đời sống thường nhật của mình.
Lúc đầu lươn tưởng cá chép vì sung sướng, hạnh phúc mà nô đùa, múa nhảy, nhưng khi nhận ra cá chép bị nạn, nỗi đau của lươn cũng bắt đầu xuất hiện, nỗi khổ niềm đau của lươn bên ngoài không khác gì cá chép trong rọ.
Trên cõi đời này cũng vậy, hoạn nạn có thể đến với ta lúc nào khó lường trước được, nỗi đau đến với mình bất cứ lúc nào, nếu tâm mình thiếu kiểm soát, dễ dãi chạy theo những cám dỗ bên ngoài. Sự khác nhau giữa người trí và người vô trí ở chỗ làm sao vượt qua dục vọng của mình.
Cạm bẫy thế gian bủa giăng khắp nơi, khắp chốn với nhiều hình thức khác nhau rất khó nhận ra, không khác gì những cái lờ bẫy cá, nó được ngụy trang, che đậy, lại có mồi nhử thơm ngon, hấp dẫn, đường vào thì dễ, mà lối ra thì lắm nỗi chông gai.
Cũng chỉ vì một thoáng ngọt bùi ngắn ngủi của thế gian mà không ít người phải chịu khổ đau dai dẳng tràn trề. Và khi đã vướng vào cạm bẫy cuộc đời thì tháo gỡ bằng cách nào? Đó là một câu hỏi hóc búa liên hệ đến nghệ thuật sống và cách thức gắn liền với những nỗ lực của nhận thức, cảm xúc, vừa thay đổi thói quen, vừa thay đổi cách sống và là mối tổng hòa của các nỗ lực khác.
“Quay đầu” là cách thức giải thoát khổ đau, tìm đến bến bờ an vui, hạnh phúc cuộc đời, là tiến trình của từ bi. Triết lý nhà Phật xác định rất rõ, khi chúng ta quay đầu thì bến bờ ở ngay trước mặt, nhưng khoảng cách từ nơi xuất phát quay đầu cho đến bến bờ an vui, hạnh phúc dài hay ngắn, mau hay chậm, thuận hay nghịch, nó lệ thuộc hoàn toàn vào nhận thức của mỗi người.
Trên đời này, sự khát khao hạnh phúc, an vui của con người giống như cá chép trong lờ muốn trở về với cuộc sống bên ngoài mênh mông sóng nước. Sự quay đầu của người lầm lỡ là hướng về nơi mọi người có quyền được sống, được sinh hoạt, được đóng góp công sức cho thế giới sống của mình.
Trích cuốn QUAY ĐẦU LÀ BỜ của thầy Thích Nhật Từ (thuộc Phần 1: Quay đầu là bờ)



Giống như cái bẫy Trung Hoa và con cá Chép lượn lờ Việt Nam

Thông thường trong chế độ độc tài. Như độc tài đảng ta và đa số nhân dân ta về vấn đề Biển Đông hay Môi trường v.v...
Đã biết mà không nói là dại
Đã vậy còn không nói ra là ngu


Đúng không