Dienstag, 20. September 2016

Chẳng lẽ không còn lối thoát cho Việt Nam...?

Điều đáng buồn nhất , và trở ngại nhất cho tiến trình dân chủ Việt Nam chính là mức bán khai bạo ngược nằm ở thế hệ trẻ Việt Nam hôm nay.
Ở hải ngoại, thế hệ thứ hai, thứ ba của Việt kiều, lẽ ra do mội trường tự do dân chủ phóng khoáng, sách vở tư liệu dư thừa, họ đã phải nghĩ sáng hơn, rõ hơn. Nhưng đa số vẫn thừa kế lớp lạc hậu cha anh trong di sản, chấp nhận những sai lầm như là chân lý mà không suy xét tìm hiểu phản bác.
Trong nước cũng vậy, lẽ ra họ cũng đã phải đi nhanh hơn, khá hơn, vì môi trường đã mở rộng, nếu chưa có cơ hội đi ra ngoài lao động hay du sinh, thì cũng đã có ít nhiều cơ hội giao tiếp ngay tại chỗ. Thế nhưng cái di sản lớp cha anh và giáo dục CSVN vẫn ù lì nằm đó. Nhiều người trẻ đi từ đất Bắc khi phảì trao đổi đối thoại, vẫn cứ tím mặt, cắn môi trợn mắt sửng cồ bảo vệ đảng CSVN, “bác” Hồ Chí Minh, mà không cần lập luận chứng cớ. Tất cả đều như những thói quen của sợ hãi, thói quen niềm tin và tự ái địa phương, mà lại là thứ niềm tin, chân lý “cha truyền con nối”, không thắc mắc phản luận truy cứu. Chứ thật tâm họ cũng chẳng màng gì đến chính sự, ngoài mục tiêu kiếm tiền và chạy thoát khỏi Việt Nam, thậm chí ở lì lại các quốc gia khác cho dù không được hợp pháp! Đấy, tuổi trẻ con cháu “bác Hồ” cũng bán khai nghịch lý như thế đấy!
Lẽ ra cả hai phía gìói trẻ này đã phải gặp được nhau trong mẫu số chung dân chủ, tự do và sự tương phản với thảm trạng của quê hương đất nước, và chính hòan cảnh bản thân của họ. Nhưng ảnh hưởng của bán khai bạo ngược từ nô lệ tư duy định kiến chính trị của thế hệ cha mẹ anh chị vẫn còn nặng nề.. Bởi dân trí chính bản thân họ cũng chưa khai mở.
Người viết bài này cũng có đám con cháu ăn theo cả hai bên theo tính bán khai bạo ngược của Phỉ CSVN -HCM... Dù tất cả đều đang sinh hoạt nơi môi trường có khuynh hướng mở rộng toàn khai dân chủ tự do.
Những Thế Lực không Cộng Sản và Thành Phần Chống Cộng
Điều không may mắn cho Việt Nam của chúng ta không chỉ là đảng CSVN đã bạo ngược ở mức độ bán khai, Trong khi đảng CSVN đã và đang tàn phá xã hội con người Việt Nam trong nước, và hiện nay vẫn điên cuồng đàn áp những tiếng nói khác biệt, những khát vọng tự do, những trỗi dậy của công lý, thì đối diện lại với CSVN, phần lớn những thế lực chống lại nó cũng ở cùng mức độ bán khai và hành xử bạo ngược không kém.
Đó là “đất nước xã hội cần ổn định, nhất thống” để chống “kẻ thù chung”. Từ đó bất kỳ tiếng nói khác biệt nào, đều bị quy tội, chụp mũ nối giáo cho giặc hoặc phản bội, phá hoại v.v Cùng một hành động thể hiện tự do tư tưởng, tự do ngôn luận , tự do chính trị.. nhưng tùy nơi chốn, tội danh có khác tên- trong Nam là thân Cộng, theo Cộng, ngoài Bắc là phản động tay sai đế quốc. Cả hai chế độ đều nhân danh vì dân chủ tự do tiến bộ.
Não trạng chủ trương "Chống cộng hay phản động" là phi dân chủ. Dân chủ thật sự là đa nguyên, bao gồm tất cả quyền chính trị, tư tưởng, ngôn luận của mọi người, mọi khuynh hướng đảng phái, miễn là dân chủ, dân quyết định. Mà dân chủ tự do không đơn giản chỉ là những định chế chính trị, hay tuyên bố dân chủ, mà trên hết, chính là giá trị tư tưởng tinh thần, là dân trí của quần chúng ý thức và thực hành. Có nghĩa rằng những giá trị tinh thần, tư tưởng, văn hóa tư duy này nó phải là sự thâm nhập rèn luyện để tự tiến hóa thành một phần nền của bản chất mỗi cá nhân con người. Dân chủ tự do bình đẳng nó không nằm ở cơ chế chính trị, mà phải nằm ở trong đầu, trong não của đại đa số thành viên xã hội, rồi nhập tâm và thể hiện, biểu tiết ra trong cách hành xử xã hội. Như thế tự do dân chủ, bình đẳng văn minh v.v sẽ được thấy ở cốt cách thần khí của mỗi một con người, mỗi công dân và tạo nên nét chung của xã hội, dân tộc. Đó chính là dân trí.
Nghĩa là phải "học" để hiểu cho thấu đáo; nó nằm ở sự thấu hiểu, rồi trân trọng và nhập tâm để trở thành nhân cách con người thể hiện tự nhiên ra hành động, và "tập" cho nhuần nhuyễn để "hành" cho có kết quả tốt đẹp, ít lỗi lầm. Chúng ta không hề thấy được cái thần khí, cốt cách dân chủ này trong xã hội CSVN đang cai trị, và cũng chẳng thấy được ở cái xã hội sinh hoạt của Việt kiều kĐể khai triển tư tưởng dân chủ tự do chi tiết hơn, chúng ta cần thảo luận rộng hơn về dân chủ tự do một tí nữa, vói những dẫn chứng cụ thể điển hình:
Tự do và dân chủ tự nó là cả một tổng hợp đa nguyên, đối nghịch hoàn tòan với độc tài, độc đoán và độc diễn. Những xã hội dân chủ, những bộ óc dân chủ, con người dân chủ, không bao giờ chống cộng hay xếp họ vào thành phần phản động chống phá nhà nước. Như chúng ta đang chứng kiến ở thể kỷ này, trước mắt chúng ta. Họ chống bất kỳ phong cách độc tài, tham nhũng cường bạo nào, và xã hội họ bao gồm đủ các thành phần đảng phái, niềm tin chính trị, tôn giáo v.v tất cả sinh hoạt trong tinh thần và nguyên tắc dân chủ. Chống cộng hay ghép tội phản động tự bản chất nó là độc tài cực đoan và lạc hậu. Chúng ta thấy phát-xít chống cộng, độc tài cực hữu chống cộng, độc tài giáo quyền chống cộng, độc tài vương quyền chống cộng v.v Chống cộng tự nó đã đâu đã có nghĩa là dân chủ hay chủ trương thực hiên dân chủ.. Nó chỉ có nghĩa là những kẻ vì lý do này , hay lý do khác, chính đáng hoặc không chính đáng, không chấp nhận và muốn độc tài tiêu diệt cái tư tưởng cộng sản mà họ không thích hoặc ghét và sợ...Nói ngắn gọn, chống cộng chính lại là anh chị em sinh đôi của độc tài cộng sản. Nhân loại đã chứng kiến sự tàn bạo, bán khai lạc hậu, và tàn nhẫn phi nhân của chủ trương chống cộng, nó không kém sự tàn bạo man rợ của các chế độ độc đoán phi dân chủ cộng sản hơn nửa thế kỷ qua. Bây giờ sau cuộc chiến 41 năm, các tư liệu giải mật cũng như nhiều nhân chứng của nhiều phe tham dự đã lên tiếng. Chúng ta biết rõ những kẻ nắm quyền miền Nam, cũng như HCM và đảng CSVN không phải là đã không biết hệ thống cộng sản độc tài tàn bạo phi nhân.
Nhưng chính họ phi dân chủ và chỉ muốn thỏa mãn quyền lực độc tài.. và họ bưng bít, bịp bợm, bắt dân tộc và đất nước chịu cảnh nộ lệ ngoại bang và nồi da sáo thịt, để họ được làm lãnh đạo. Cho đến bây giờ họ vẫn ngoan cố bưng bít... chỉ vì tự ái mà cũng như Hồ Chí Minh và đám CSVN, thỏa hiệp cùng ngoại bang lừa cả đất nước dân tộc này vì quyền lực và lợi ích riêng tư phe nhóm.
Để kết luận trong bài này chúng ta thấy viễn ảnh dân chủ Việt Nam còn xa vời, vì công cuộc đấu tranh dân chủ đang bị các thế lực bán khai lèo lái trong chủ trương chống cộng hay phản động bán khai và phi dân chủ. Nó chỉ thế chấp cái tên CSVN bằng những cái tên Dân Chủ, Công Hòa, những cái tên mà chúng ta đã nghe nhàm tai từ những ngày đầu tiên khi thực dân pháp ra đi, nào là Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, Việt Nam Cộng Hòa, Cộng Hoà Miền Nam Việt Nam, Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam v.v nhưng thực chất dân chủ và cộng hòa chưa hề hiện hữu với chúng ta và trong chúng ta, ngay cả cái tính “xã hội chủ nghĩa” mà các quốc gia tư bản đã ứng dụng tích cực cho họ, ở ta cũng vẫn chỉ là bánh vẽ.
Điều đáng buồn nhất , và trở ngại nhất cho tiến trình dân chủ Việt Nam chính là mức bán khai bạo ngược nằm ở thế hệ trẻ Việt Nam hôm nay.
Ở hải ngoại, thế hệ thứ hai, thứ ba của Việt kiều, lẽ ra do mội trường tự do dân chủ phóng khoáng, sách vở tư liệu dư thừa, họ đã phải nghĩ sáng hơn, rõ hơn. Nhưng đa số vẫn thừa kế lớp lạc hậu cha anh trong di sản, chấp nhận những sai lầm như là chân lý mà không suy xét tìm hiểu phản bác.
Trong nước cũng vậy, lẽ ra họ cũng đã phải đi nhanh hơn, khá hơn, vì môi trường đã mở rộng, nếu chưa có cơ hội đi ra ngoài lao động hay du sinh, thì cũng đã có ít nhiều cơ hội giao tiếp ngay tại chỗ. Thế nhưng cái di sản lớp cha anh và giáo dục CSVN vẫn ù lì nằm đó. Nhiều người trẻ đi từ đất Bắc khi phảì trao đổi đối thoại, vẫn cứ tím mặt, cắn môi trợn mắt sửng cồ bảo vệ đảng CSVN, “bác” Hồ Chí Minh, mà không cần lập luận chứng cớ. Tất cả đều như những thói quen của sợ hãi, thói quen niềm tin và tự ái địa phương, mà lại là thứ niềm tin, chân lý “cha truyền con nối”, không thắc mắc phản luận truy cứu. Chứ thật tâm họ cũng chẳng màng gì đến chính sự, ngoài mục tiêu kiếm tiền và chạy thoát khỏi Việt Nam, thậm chí ở lì lại các quốc gia khác cho dù không được hợp pháp! Đấy, tuổi trẻ con cháu “bác Hồ” cũng bán khai nghịch lý như thế đấy!
Lẽ ra cả hai phía gìói trẻ này đã phải gặp được nhau trong mẫu số chung dân chủ, tự do và sự tương phản với thảm trạng của quê hương đất nước, và chính hòan cảnh bản thân của họ. Nhưng ảnh hưởng của bán khai bạo ngược từ nô lệ tư duy định kiến chính trị của thế hệ cha mẹ anh chị vẫn còn nặng nề.. Bởi dân trí chính bản thân họ cũng chưa khai mở. Người viết bài này cũng có đám con cháu ăn theo cả hai bên theo tính bán khai bạo ngược của Phỉ CSVN -HCM... Dù tất cả đều đang sinh hoạt nơi môi trường có khuynh hướng mở rộng toàn khai dân chủ tự do.
Họ bị tiêm nhiễm cái tính chủ quan chính trị đặc quyền. Có nghĩa là họ bị nhiễm cái tính tự cho mình có chính nghĩa. Và khi tự cho mình cái “chính nghĩa” tưởng tượng này, họ tự nhiên được cái quyền mất dạy vô văn hóa, họ được quyền bạo lực, áp đặt, trấn áp bất nhân v.v và được quyền vượt tất cả những tiêu chuẩn định mức dân sự xã hội, và đạo lý, (kể cả pháp lý) mà họ bắt buộc hoặc mong muốn ngưòi khác phải noi theo. Đó là tính chính nghĩa biệt lệ, hay vĩ đại biệt lệ.(Exceptionalism) Chúng ta đã và đang thấy, giới trẻ“trao đổi và phát huy” chính trị cực kỳ mất dạy và vô văn hóa, với sự đồng thuận, nếu không nói là cổ võ của lớp đi trước. Và thay vì thời cha anh của họ từng cắt cổ tàn sát nhau bằng súng đạn và bom mìn của ngoại bang, họ hôm nay kình nghịch nhau bằng tất cả những tác phong bán khai và man rợ. Họ đang thừa kế cái mà cha anh họ đang làm:
Trong nước CSVN tự cho nó cái quyền thống trị, và đối xử man rợ bạo ngược với mọi ngưòi, kể cả với cha mẹ ông bà như đã chứng minh trong Cải Cách Ruộng Đất, và phương thức đấu tố này vẫn còn tồn tại hôm nay. Như chúng nó đã đối xử với ông Bảy Trấn, Trần Độ. CSVN tự cho nó cái quyền ăn cướp, bóc lột, mất dạy và trâng tráo. Cho nên thế hệ con cháu đang thừa kế và hành xử. Đang song hành, vừa thừa kế vừa thực hành tính man rợ bán khai chính trị cổ xưa. Tự cho mình cái đặc quyền chính nghĩa, vì “tự” đại diện “quốc gia dân tộc”. Và như vậy được quyền hành xử phi dân chủ, áp đặt hành hung và bạo ngược mất dạy.
Posted by Kunieda Aoi Huynh

Mt khi còn những hình ảnh các nhà độc tài Việt Nam còn được tôn sùng tôn thờ như là một người khai phóng cho dân tộc của Chính quyền độc tài độc đảng thì viễn ảnh "Tự do dân chủ đa nguyên..." của người dân Việt Nam không có lối thoát cho một nước Việt trường tồn hơn 4000 năm. Buồn cho đất nước thảm họa của ngày nay chỉ thấy người dân từ trí thức cho đến cùng đinh chấp nhận cúi đầu bị trị cho nền kinh tế phương Bắc được phồn vinh hơn nước Việt,


Phong cách của những nhà độc tài nỗi tiếng trên Thế giới theo chế độ cộng sản xã hội chủ nghĩa.
Còn những nhà độc tài khác cũng nỗi tiếng nhưng theo giáo điều khác...

" Karl Marx" Các Mác tiền sữ người viết sách
Lenin Stalin thực tiễn người thực hành
Giết người cướp của không gớm tay
Mao Hồ du nhập vào Châu Á
Tha hồ cướp bóc chẳng nương tay
Tư tưởng Mao Hồ là hàng hiệu
Nói lên tư cách của đảng ta
Đạo lý bác Hồ là phá giống
Chỉ lên phong cách cùng một giòng
Học tập theo bác cùng một giống
Việt Trung... ta cùng một giòng
Đảng ta đảng bạn là anh em
Cùng chung một hiệu đảng Mao Hồ


KN

Tư tưởng cần lao nhà độc tài
Nhân vị con người chỉ độc giáo
Có khác gì đâu đảng lao động   "Tiền thân của đảng cộng sản bây giờ"
Triệt tiêu tất cả mọi đảng phái
Phá tan tất cả các chùa chiền
Ngăn cấm tín ngưỡng của người dân
Độc tài độc trị chỉ mình ta
Gia đình bổ báng ta chia cấp
Tha hồ vơ vét cho túi tham
Chỉ có dân ta người bị thiệt
Trên đầu trên cổ mấy chục năm
Ngày nay còn chưa mau tỉnh thức
Đất nước ta đây đang sắp tàn
Kinh tế bị trị suy cả nước
Đồng hóa phương Bắc sắp sữa vô
Cà Ná sắt thép vùng Ninh Thuận  "Khánh Hòa"
Chia cắt nước ta thành ba miền
Như thời Pháp thuộc từng chia cắt
Ba miền tự trị dễ tách rời.

KN

Mittwoch, 7. September 2016

VIỄN ẢNH DÂN CHỦ VIỆT NAM

VIỄN ẢNH DÂN CHỦ VIỆT NAM
John Adams-(1797-1801) “Tự do không thể tồn tại, nếu như dân trí không có”
nguyên văn: Liberty can not be preserved without general knowledge among people (August 1765)
Viễn ảnh dân chủ của Việt Nam chúng ta còn quá mù mờ, dù trong nước những tiếng nói độc lập can đảm đang tiếp nối nhau ra đời. Những nỗ lực này chưa thể tạo được sức mạnh vì chưa có sự ý thức, tiếp nhận, ủng hộ, và tham dự của quần chúng. Dân Chủ là Dân làm Chủ. Nó phải là của dân, từ dân và vì dân.
Nguyên nhân của sự thiếu vắng này khá phức tạp, nhưng chắc chắn rõ nét nhất, là do dân trí thấp. Thực tế này cho thấy ngay cả những “tiếng nói phản kháng” cũng chưa có nỗ lực vận động quần chúng. Sự trỗi dậy cần thiết của quần chúng còn bị trì kéo bởi những ngộ nhận về thực thể xã hội Việt Nam, về cận sử Việt Nam, khiến ý thức dân chủ chưa nảy mầm mạnh. Tính thụ động thời cơ tràn ngập xã hội Việt Nam, nằm trong não trạng người Việt Nam trong và ngoài hôm nay.
Người dân vẫn bị dẫn nhập sai lầm về dân chủ là một hình thức nhà nước nào đó, khá hơn hiện tại, và có thể được xây dựng bằng cách sửa đổi những định chế, hoặc có thể có“dân chủ” nếu như nhà nước chịu “ban phát” "thông thoáng" v.v thậm chí dân chủ còn là cái gì đó rất Mỹ, Tây v.v cho nên người ta cứ ngồi... chờ… từ ngoài đem đến cho mình… Liên Hiệp Quốc, các tổ chức Nhân Quyền thế giới sẽ tranh đấu bênh vực và đem đến cho Việt Nam.. Và hậu quả của điều này là sự thụ động ù lì của quần chúng được phủ càng ngày càng nhiều bởi những đơn từ xin xỏ, khiếu kiện của quần chúng v.v nằm chung với những mớ thư ngỏ gửi lãnh đạo
Khắp thế giới chúng ta thấy bất cứ việc gì người ta đều vận động quần chúng, nói với quần chúng, viết cho quần chúng, kêu gọi quần chúng…Bất cứ cuộc cách mạng nào, ngay cả thay đổi xã hội ở mức độ nhỏ, đều phải có quần chúng ý thức và tham gia. Nhỏ nhất là đồng tình ủng hộ tinh thần, như những phong trào môi sinh v.v Ngay cả trong thời phong kiến, các cuộc thay đổi đều cũng phải vận động quần chúng. Lê Nin, Mao, Hồ, Hitle, Thomas Paine, cuộc phá ngục Bastile, Đông Âu, Liên Xô v.v tất cả đều không có biệt lệ. Tất cả đều phải có sự nỗ lực vận động quần chúng, để quần chúng ý thức và tham dự… Riêng tại Việt Nam, thì ngược hẳn lại… Đại đa số người Việt Nam,
chưa nắm được một nguyên lý nền tảng, là sự ý thức tham gia chủ động của quần chúng tức là DÂN CHỦ. Người dân Việt Nam chưa ý thức được rằng chính họ mới là người sẽ tạo ra nhà nước, họ có quyền tạo ra và quyết định mô thức nhà nước- bất cứ hình thức, cơ chế nào, miễn nó được hình thành theo ý nguyện chủ động của họ, làm việc cho quyền lợi của họ và được đặt dưới sự kiểm soát của họ... thì dó là dân chủ. Chúng ta thấy các vương quốc, quân chủ lập hiến như Đan Mạch, Bỉ, Anh, Nhật v.v rất dân chủ vì tất cả được đặt dưới sự kiểm sát, thoả thuận của người dân, do dân quyết định. Trong khi vương quốc Ả Rập, Ku Oát lại độc tài tòan trị. Ngược lại cũng trong các cơ chế rất "dân chủ cộng hòa" lại bạo ngược độc tài như "Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Viêt Nam", Việt Nam Cộng Hoà cũ, Cộng Hòa Ia Rắc, Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa, Cộng Hòa Chí Lợi cũ v.v Nhưng Cộng Hòa Pháp, Cộng Hòa Liên Bang Đức v.v lại rất dân chủ...Chúng ta đã thấy dân chủ không nằm ở định chế, tên định chế.. mà chính là dân trí, sự ý thức và chủ động tham gia của người dân khiến bất kỳ định chế nào cũng phải vận hành theo nguyên lý dân chủ, chứ không phải tự thân định chế đó là dân chủ. Ba cái tên nước Việt Nam của chúng ta kể từ ngày thực dân ra đi cho đền nay cũng đã minh chứng rõ ràng- Việt Nam Dận Chủ Cộng Hòa, Việt Nam Cộng Hòa, và hiện nay Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam.. dân chủ cũng không, cộng hòa cũng không, mà ngay cả cái gọi là xã hội chủ nghĩa lý tưởng, cũng không nốt.. Nó là một thứ tổng hợp nhầy nhụa tởm lợm của độc tài, ngu dốt bạo ngược, và lai căng. Cho đến hôm nay, sau bao nhiêu "thừa nhận" và "thú nhận" của hầu hết tất cả những nhân vật Việt Nam cũng như những nhân vật ngoại quốc, những kẻ có ít nhiều liên quan cũng như nắm những phần quan trọng quyết định vận mạng đất nước Viêt Nam trong hơn nửa thế kỷ qua, chúng ta đã biết rõ hai điều về cận sử của chúng ta mà không còn cần bàn luận nữa:
1- Chế độ miền Nam, gồm nhà nước Bảo Đại và nền “ cộng hòa”, hoàn toàn bị Pháp và sau đó điều khiển cho mục đích riêng. Chứ không phải họ đến để "khai hóa gieo rắc văn minh nhân bản", hay ngay cả "xây dựng và bảo vệ dân chủ tự do cho Việt Nam". Và đương nhiên, trong dã tâm này, trước là Pháp chỉ chủ trương tạo dựng tay sai, ủng hộ độc tài, miễn tuân theo lệnh của họ. Như thế miền Nam không có độc lập và có dân chủ tự do.
2- Chế độ “ Dân Chủ Cộng Hòa” miền Bắc do Hồ Chí Minh và đảng Cộng Sản Viêt Nam tạo dựng và điều khiển, cũng hoàn toàn tận hiến sức lực của họ vào niềm tin chủ nghĩa vô sản quốc tế, lệ thuộc phe đế quốc đỏ chia đôi giữa Trung Cộng và LiênXô. Như vậy Hồ và đảng CSVN hoàn toàn là đối nghịch lại với tất cả những gì họ đã và vẫn đang rêu rao là vì độc lập tổ quốc hạnh phúc nhân dân và văn minh xã hội.
Từ hai sự kiện nền tảng và then chốt này, chúng ta có thể kết luận không sai sót là ĐỐI VỚI QUẦN CHÚNG, DÂN TỘC VIỆT NAM, cả cuộc chiến tranh Việt Nam kéo dài 30 năm hoàn toàn phi nghĩa và không cần thiết đối với dân tộc Việt nam, bởi vì dân tộc Việt Nam đã bị chính những chính trị gia của họ lừa bịp vào con đường lý tưởng chủ nghĩa, quyền lợi ngoại bang, trong khi họ, những người dân bình thường đã giết nhau không tương nhượng với niềm tin tưởng rằng họ chiến đấu chống kẻ thù tay sai ngoại bang cho một nền tự do dân chủ và hòa bình của đất nước.
Nhưng đáng tiếc là thực tế này đã không được thừa nhận một cách thẳng thắn và công chính. Những phần tử lãnh đạo vẫn tiếp tục lừa bịp quần chúng Việt nam, khiến nước Việt Nam dù thống nhất vẫn không nhất thống được ước vọng dân chủ tự do trong cuộc đấu tranh chung của cả dân tộc.
Posted by Kunieda Aoi Huynh

Montag, 5. September 2016

Ý nghĩa cuả câu nói Dalai Lama


Đã là người thì ai cũng có một sự ham muốn... " tham lam" ích kỹ riêng cho mình. Nếu ai hiểu được chữ ích kỹ riêng thành sự ích kỹ chung là mở rộng cánh cửa tự do dân chủ đa nguyên ... cho mình. Thì cả Thế giới này sẽ thay đổi nói chung và từng Quốc gia nói riêng. Thành danh thì dễ, thành người mới khó chứ đừng để thành ma... Cứ không phải thành danh mới thành nhân. Thành danh thì dễ do sự thông minh tài cán của mình hay do sự bẩn thỉu mua bán chức tước trong chế độ độc tài trị. Thành nhân "người" mới đáng quý không phải vì chức tước, giàu sang, nghèo hèn mà không lo nghĩ đến bản thân của mình để biết cái nào là sai là đúng của bề mặt xã hội độc tài trị, để mà lên tiếng nói của mình sống chung trong một Quốc gia. Vì thành ma thì không biết nói chỉ biết cúi đầu nuốt nhục hèn hạ lặng câm. Cho riêng bản thân sung sướng của mình mà không nghĩ đến sự khổ cực của những người khác... KN


Ý nghĩa cuả câu nói Dalai Lama
Die Bedeutung der Worte Dalai Lama
Tất cả mọi thứ chúng ta làm đều có một ảnh hưởng trên toàn thế giới .
"Alles, was wir tun, hat Auswirkungen auf die ganze Welt." - Dalai Lama
Thay đổi cuộc sống của mỗi con người đó là nhiệm vụ của mỗi con người..
Verändert das Leben eines jeden Menschen gibt , ist die Aufgabe eines jeden Menschen ...
Tất cả những việc gì của ngày hôm nay, mà chúng ta làm cho một thế giới công bằng sống trong sự thật đạo đức và tự do của mỗi con người. Nó sẽ ảnh hưởng dến đời sống, của mỗi con người chúng ta yêu thích sự thật trên thế giới về đời sống tự do dân chủ bình đẵng của chúng ta. Đó là nhiệm vụ sự thật trong mỗi con người chúng ta.
Nếu chúng ta không làm, vì sự thật tự do dân chủ của nhân quyền con người thì thế giới này, sẽ bị đàn áp giữa con người với con người trên thế giới trong chủ nghĩa độc tài toàn trị hay cộng sản chủ nghĩa.
KN
Alles von heute , was wir für eine lebendige Weltausstellung in moralische Wahrheit und Freiheit jedes einzelnen Menschen zu tun. Es ist das Leben eines jeden Menschen , die wir lieben Wahrheit in der Welt für Freiheit und Demokratie das Leben unserer Gleichheit Pflichten beeinträchtigen , dass die Wahrheit in jedem von uns .
Wenn wir es nicht tun, weil die wahre Freiheit und Demokratie der Welt die Menschenrechte würden die Menschen auf der ganzen Welt in den Totalitarismus und des Kommunismus unterdrückten.



Freitag, 2. September 2016

TIẾP TỤC HƯ CẤU NGỤY BIỆN LỪA DỐI

TIẾP TỤC HƯ CẤU NGỤY BIỆN LỪA DỐI
Tay sai cùng phe với Ngô đình Diệm, đã buộc phải thừa nhận sự tồi bại gian trá, và đổ thừa cho Mỹ, đổ thừa cho đám tướng lãnh quân phiệt xuất thân từ vai trò đánh thuê, tôi tớ của thực dân Pháp, phản phúc; và nhất là vẫn đổ thừa cho các phe nhóm Phật giáo v. v đã gây cho nhà Ngô thất bại .. để chứng minh Ngô Đình Diệm can đảm yêu nước vì dân, và dĩ nhiên, cũng rất dân chủ và chống Cộng số một. Họ cố tránh né, rất ít hoặc không đề cập đến những nỗ lực dân chủ thật của những người như Nhất Linh Nguyễn Tường Tam đã bị chế độ đàn áp và tiêu diệt. Ngô Đình Diệm, dĩ nhiên được kết luận là Anh Hùng Dân Tộc!
Với đảng CSVN đang cầm quyền, thì đúng như Phạm Hồng Sơn (2006) vừa viết, “Sự Lừa Dối Tiếp Diễn” [1] là cũng vẫn tiếp tục lừa bịp dân tộc. Một mặt, vẫn tiếp tục hư cấu thần thánh Hồ Chí Minh, và bẻ méo lịch sử, đổ lỗi tại chiến tranh, cuộc chiến khốn nạn phi nghĩa (không chỉ vô nghĩa đơn thuần) mà chính họ, HCM-CSVN góp phần cùng Mỹ chủ động gây ra và kéo dài, vì mục tiêu chiến lược chủ nghĩa của họ, để minh chính cho sự hiện hữu và cầm quyền bất chính của họ.. Một mặt khác, họ dung túng và khích lệ cũng như chủ động cho những kẻ cầm bút hoạt đầu võ miệng như Lữ Phương và Trần Khuê tuyên truyền đánh tráo chữ nghĩa để củng cố chế độ rất khôn khéo, theo đúng phương pháp mà những kẻ bênh vực chế độ đang thực hiện.. Đó là buộc phải thừa nhận một số sai trái nhất định, lệ thuộc Nga Tầu nhất định, "bán nước nhất định" v.v nhưng là để chứng minh vai trò đảng CSVN vẫn là cần thiết và Hồ Chí Minh, dù cho như thế nào, vẫn là yêu nước, là thánh nhân và là Anh Hùng Dân Tộc..
Nhưng cũng xin lập lại ở đây rằng cái đám đánh đĩ cây bút và chữ nghĩa gian mà không ngoan. Họ có chung một thói quen ngu xuẩn là coi thuờng quần chúng vì nghĩ là quần chúng không biết gì, và chỉ có họ là khôn ngoan, một đặc tính căn bản của kẻ nô lệ, tay sai ngoại bang và độc tài. Với dân tộc nào thì chúng ta không biết rõ, chứ bằng vào văn hóa, đạo lý và quan niệm của Việt Nam thì khi một người đã được gọi là Anh Hùng Dân Tộc thì coi như nhất hạng, tuyệt đỉnh, và như vậy tất cả những sai xót lầm lẫn hay việc xấu v.v nếu có đều sẽ lu mờ và trở nên bé tí tẹo, không còn đáng kể! Hay đảo ngược lại, thì những "Anh Hùng Dân Tộc" này chỉ có phạm những sai lầm, sơ xót rất "tí tẹo" chẳng đáng gì, cho nên họ mới là Anh Hùng Dân Tộc.. Đấy một lối đánh lận con đen rửa tội phản dân hại nước rất ư là “khôn”, nhưng không “ngoan”, ở chỗ những thừa nhận tội lỗi của các chàng "anh hùng dân tộc" này lại rất bất nhân, vô phẩm, gây tán mạng cho đồng bào, mất mát cho đất nước .. nó rõ mồn một giữa ban ngày... thì làm sao mà “đủ chuẩn” anh hùng dân tộc cho được?
Dù thế nào đi nữa, câu hỏi duy nhất then chốt mà một người Việt Nam bình thường, ở đây có nghĩa là không có óc phe phái, bộ óc chưa biến thành bùn, thành đống phân khô của... sẽ phải hỏi là :
"một dân tộc nếu như thật sự vĩ đại và may mắn hạnh phúc dường ấy, có toàn là "kỳ nhân, vĩ nhân" lãnh đạo, không chỉ can đảm sáng suốt mà còn yêu nước thương dân đến như thế, anh hùng dân tộc như thế...Và bây giờ “hậu duệ, thừa kế” của những đấng "anh hùng dân tộc" này cũng "chính nghĩa" tốt đẹp như thế v.v thì tại sao từ khi thực dân tàn ác là Pháp ra đi, đất nước lại tan hoang thêm hơn nữa, chinh chiến mất mát, đời sống xã hội nhân dân lạc hậu lầm than cho đến hôm nay chưa hết? Công bằng văn minh hạnh phúc vẫn vời vợi xa xăm? Và dân chủ cũng chưa có, chưa thể hiện kể cả trong sinh hoạt Việt kiều ngoài nước dù đang sống trong những xã hội dân chủ?"
Tôi xin để cho tất cả độc giả, đồng bào Việt Nam, nhất là các anh chị em trẻ, những thế hệ sau tôi, những người có ít nhiều gì cũng có nhiều cơ hội nghiên cứu tìm hiểu, nhất là họ có tinh thần lý luận và khả năng truy cứu tài liệu và lập luận khoa học hơn thế hệ cha mẹ, anh chị lạc hậu của họ, tự trả lời....
Riêng người viết, với thói quen “đọc ngược,” có nghĩa là đọc những gì họ không viết, nhưng được tương phản từ những gì họ viết ra, tôi thấy chân dung thật của những "tác giả" là những kẻ ngây ngô- hèn nhát từng bị lừa, rồi mặc nhiên đi lừa thiên hạ, nếu không phải là gian vặt dối trá tự bản thân - Nhất là hình ảnh tương phản từ những gì được“phân trần”, đã cho chúng ta thấy rõ hai xã hội Nam Bắc độc tài như nhau, nhân sự lãnh đạo của hai chế độ là những tên bạo ngược tàn hại đồng bào và hủy diệt dân tộc.
Posted by Kunieda Aoi Huynh


Thu về...


Thu về cỏ hoang mọc sơ xác
Không người đưa đón bến cô liêu
Chờ người trên bến dưới nắng chiều
Sân ga bến đổ còn đâu nữa
Kỹ niệm phôi pha thoáng chốc tàn
Ngày này năm ấy đời ảo vọng
Xây mộng đời bằng mắt trần gian
Mấy mươi năm trong giấc mộng dài
Độc tài độc trị niềm chia rẽ
Giết người cướp của bởi lòng tham
Giật mình thức tỉnh tàn cơn giấc...
Việc đời dối trá lắm phong ba
Hận người gây ra niềm chia rẽ
Đất này đâu phải của riêng ai...

KN

Kiếp con người...

Kiếp con người... Đời người sống được trăm năm Làm thân khốn khổ không ngoài Việt nam Hết Tàu rồi lại tới Tây Hai miền chia rẽ giết người Việt Nam Từ ngày đất nước chia đôi Trong Nam độc trị giáo điều nhà Ngô... Ngoài kia chẳng khác giáo điều Giết người cướp của độc tôn họ Hồ... Chín năm cày cấy trong Nam Triệt tiêu đảng phái chỉ riêng cho mình Ngoài Bắc có khác chi đâu Triệt tiêu trí thức chỉ riêng cho mình Nước ta một dãi hình cong Là hình chữ S theo đường biển Đông Hoàng... Trường... biển đảo quê ta Tô thêm vẽ đẹp ngư trường nước ta Ngày nay không lẽ đứng nhìn Độc tài đảng trị giết người nước Nam Đất đai biển đảo phù sa Độc tài nhượng hết cho bầy Trung Hoa Hỏi ai có trí làm người Nhìn bầy sâu mọp cúi đầu ngoại xâm Như lời tổng Trọng hân hoan Độc tài dân chủ đảng ta là cùng Nước ta không lẽ tận cùng Không người lên tiếng độc tài Hán gian Buôn dân bán nước tận cùng Đưa dân nô lệ rước Tàu vào đây Đày dân ra sống xứ người Rước dân cai trị vào người nước ta Nước Việt sao lắm khổ đau Bắc phương hớn hở còn gì vui hơn Không cần tiếng súng năm xưa Ngày nay kinh tế dẹp loài rợ Nam Hỏi ai còn tính con người Đứng lên đòi hỏi dân quyền Việt Nam Một hình chữ S cong cong Tự do dân chủ là quyền công dân Chẳng ai ban phát cho mình Tự do tiếng nói là quyền người dân Trái tai gai mắt phải đòi Đa nguyên đảng phái xây đời nước Nam... KN

Donnerstag, 25. August 2016

Vén màn vô minh

Vén màn vô minh

Xưa nay tâm tối mịt mùng Mãi mê danh vọng gây đời tang thương Việc đời muôn sự của chung Cùng nhau thay đổi... cho đời nở hoa Nhìn xem thế giới đổi thay Nhân quyền dân chủ muôn đời yên vui Trào lưu văn hóa hôm nay Tự do tư tưởng vén màn vô minh
KN

Chỉ có sự sáng suốt mới bảo đảm cho sự tự do cuối cùng. - Lạt ma Ole Nydahl

Nur Weisheit gewährt letztendliche Freiheit. - Lama Ole Nydahl

-Một người Chính trị gia tài giỏi không có thể nào bưng bít sự thật, đánh bóng tên tuổi của những kẻ độc tài để thu hút quần chúng "nhân dân". Mà là phải mở rộng cánh cửa trí óc sự hiểu biết của mình về vấn đề: "Tự do dân chủ đa nguyên..." là tiếng nói " Tự do ngôn luận" của người dân trước hiên tình của sự thật đất nước đang bị một chế độ "Độc tài độc quyền thao túng" quyền hành. -Chỉ có những Chính trị gia tồi bại mới dùng đến những chính sách này: Ngăn cấm người dân bằng bạo lực, quyền hành... để cũng cố tên tuổi những kẻ độc tài hầu độc quyền cai trị quần chúng trên sự "Tự do ngôn luận" của người dân trên tất cả mọi vấn đề về hiện trạng bi thảm của đất nước chúng ta. KN

Bi kịch của tư duy Việt Nam

Hành tinh này không cần nhiều người thành đạt hơn. Mà Hành tinh này rất cần những người xây dựng Hòa bình, Môi sinh, làm lại với những Lịch sữ của sự thật được kể lại bằng với những Tình thương Nhân loại.
Dalai Lama

Tất cả chúng ta nếu thật sự có liêm sỉ và thật sự lương thiện, thì phải bênh vực và chống đỡ cho giá trị Tự do dân chủ của chúng ta, của cả xã hội và dân tộc Việt Nam chúng ta, của nhân loại đang xây dựng. Bởi đây mới đích thực là khát vọng của tất cả chúng ta, là mục tiêu giá trị đuờng dài của nhân loại và của chúng ta, giá trị đích thực đã khiến chúng ta, bao thế hệ trưóc, đã tin vào lý tưởng này, đã bị lừa bịp qua cửa miệng của Hồ, của Diệm, để rồi hy sinh thân xác, hạnh phúc cá nhân, khiến hàng triệu ngưòi Việt Nam đã nằm xuống, hơn nửa thế kỷ biết bao hy sinh mất mát, nhưng mục tiêu dân chủ tự do, dân quyền nhân quyền vẫn xa vời mù mờ- vận nưóc vẫn cheo leo vô định. Và chính vì bị lừa bịp như vậy mà hôm nay chúng ta vẫn phải đang miệt mài vì mục tiêu tự do dân chủ, dân quyền nhân quyền này, chứ không phải tất cả những hy sinh mất mát hơn nửa thế kỷ qua là vì một hai cá nhân lãnh tụ, hay vì một đảng phái hay chế độ chính trị nào của hiện tại hay quá khứ. Tất cả những nhân vật, đảng phái, chế độ v.v chỉ là phương tiện của chúng ta, của xã hội con ngưòi, không phải mục tiêu cứu cánh của chúng ta, của xã hội dân tộc chúng ta. Tất cả phản ảnh một não trạng không chỉ không phát triển mà tụt hậu đến thảm hại. Tư duy Việt Nam hôm nay thật sự là một bi kịch. Một bi kịch của cả một dân tộc chỉ hướng ngoại trông chờ; và từ thành phần khoa bảng đến bình dân đại chúng chỉ dạy nhau một “triết lý an phận” như “khôn cũng chết dại cũng chết, biết mới sống”.. Họ dạy nhau an phận nhẫn nhịn, dạy nhau thủ đoạn vặt vãnh ích kỷ đoạt lợi vô tâm.. và gọi đó là “biết”, gọi đó là sống!!! Giấc mơ của cả dân tộc chỉ được gói vào “cơm no áo ấm” và “cơm áo gạo tiền”..cả một xã hội sống trong nền "văn hóa xin cho, chờ đợi ban phát" và dưói một thể chế tham nhũng, tham nhũng từ thượng tầng cai trị đảng CSVN đến các ban ngành bộ sở và giữa quần chúng với nhau.. "Phi Tham Nhũng Bất Thành Sự" ... và thủ đoạn mánh lới trở thành phẩm chất của con ngưòi xã hội Việt nam.
Trong khi những xã hội từng lạc hậu, từng bị nô lệ thực dân khác, như Hàn, Nhật, Mã Lai, Đài Loan v.v sau thời điểm 1945 của cao trào thế giới giải-thực (giải phóng khỏi thực dân) ..tất cả đã thức tỉnh giấc ngủ ngu muội say sưa trong tự ái chủ nghĩa dân tộc quốc gia, cơm no áo ấm.. và đã vượt qua và đi lên.. Chỉ còn những xã hội lạc hậu ngủ vùi trong đó có Việt Nam, tiếp tục dạy nhau ngu ngục “cơm no áo ấm”, “quốc gia dân tộc” dù cả dân tộc hai miền Nam Bắc đã liên tục là nạn nhân của chiêu bài.
Bi kịch của tư duy Việt Nam
NKPTC
“Cả nước ngủ mê, tiếng thở như sấm, mà bác đứng ngoài muôn dặm, kêu gào hò hét, có được công hiệu là bao nhiêu, tất phải có người ở trong gõ trán xách tai người ta mà đánh thức dậy, thì họa chăng lòng người mới không đến nổi chết hết. Nay tôi về trong nước đóng vai Mã Chí Nê. Còn Bác ở ngoài làm Gia Lý Ba Đích, chia ra làm hai đường mà đều đi tới, chúng ta lấy cái chết thề cùng nhau cho có thủy có chung”.
"Xét lịch sử xưa, dân nào khôn ngoan biết lo tự cường tự lập, mua lấy sự ích lợi chung của mình thì càng ngày càng bước tới con đường vui vẻ. Còn dân thì ngu dại, cứ ngồi yên mà nhờ trời, mà mong đợi trông cậy ở vua ở quan, giao phó tất cả quyền lợi của mình vào trong tay một người, hay một chính phủ muốn làm sao thì làm, mà mình không hành động, không bàn luận, không kiểm xét, thì dân ấy phải khốn khổ mọi đường. Anh chị em đồng bào ta đã hiểu thấu các lẽ, thì phải mau mau góp sức lo toan việc nước mới mong có ngày cất đầu lên nổi." (Phan Chu Trinh-1920)
“Nếu một khi quần chúng nhân dân không còn lưu tâm đến công việc chính trị xã hội, thì các Ông và Tôi, và Quốc Hội, Lập Pháp, Chánh Án, Thống Đốc, tất cả sẽ trở thành những con Chó Sói. Điều này dường như là luật tự nhiên thuộc bản chất tổng quát của chúng ta, cho dù có vài ngoại lệ cá nhân.” Tổng thống Mỹ Thomas Jefferson nói với dân biểu Edward Carrington.(If once [the people] become inattentive to the public affairs, you and I, and Congress and Assemblies, Judges and Governors, shall all become wolves. It seems to be the law of our general nature, in spite of individual exceptions." : Thomas Jefferson to Edward Carrington, 1787)
-Bán khai là do tầm nhận thức thấp, kém cỏi chưa vượt đến mức độ căn bản của nhân bản;
-Băng hoại là do quan niệm bất chính gian manh lừa đảo..
-Nỗi băn khoăn và buồn phiền của chúng ta là dù đã đi vào thế kỷ tứ 21, chúng ta vẫn phải lập đi lập lại nhiều lần những ý niệm giá trị căn bản về con ngưòi, về xã hội và chính trị với đồng bào của mình, những ý niệm đã trở thành bình thường đơn giản trong những xã hội dân chủ tiến bộ hơn trăm năm nay. -Chúng ta cũng vẫn phải lập lại những ý niệm căn bản về con ngưòi, về con đường truy tìm tự do hạnh phúc cho Con Ngưòi của Khổng Tử, Mạnh Tử, Thomas Paine, Jefferson, Phan Chu Trinh v.v.. tất cả cách đây đã lâu lắm rồi. Nhưng hôm nay, ngưòi Việt cẫn cứ chưa hiểu, chưa tiếp nhận vào làm giá trị nền tảng để hành xử, dù hàng ngày, trên đài báo, từ văn phòng công sở cho đến cá nhân, tất cả vẫn nói bằng sáo ngữ, rỗng tuếch như những con vẹt.
- Xã hội, cộng đồng và con ngưòi Việt Nam (trong và ngoài) giống như những kẻ mê ngủ, ngủ vùi, rồi khi bị náo nhiệt của chung quanh đánh thức, họ loạng choạng bước ra đưòng ngỡ ngàng với những sự kiện đổi thay, hoảng hốt với những giá trị “mới”, nhìn sự vật, sự việc “mới”, tần ngần bán tín bán nghi những ý niệm “mới” quá khác lạ với lúc mình đi ngủ- mà thật ra đã trở thành việc hôm qua của mọi ngưòi chung quanh. Nhưng thay vì can đảm thành tín với lương năng, ước muốn cầu tiến tiếp nhận để c ó nhận thức cao hơn, hăng hái hòa nhập giòng đời hiện tại, thì ngưòi Việt Nam vẫn ngái ngủ sợ sệt chối bỏ thực tại trước mắt như kẻ bán khai trên núi, trong rừng bưóc xuống xã hội tiến bộ, điệu bộ hung hăng nhưng co rút mặc cảm ;chính từ nỗ lực hung hăng chối bỏ thực tại biến đổi chỉ để bảo vệ c ái “ giá trị hôm qua” vẫn còn mơ màng trong giấc mộng, chưa dứt bỏ được, đã khiến nó trở thành tính dị ứng với hiện tại và mất khả năng tiếp nhận và dự phóng khai phá tương lai, một đặc tính, phẩm tính cần thiết của văn minh tiến bộ- Khi dị ứng trở thành tuyệt vọng chống trả, vô vọng lưu giữ, tinh thần và nếp tư duy trở thành tính ngoan cố của gian manh trí trá và biến dạng thành nếp tư duy băng hoại.
Sự kiện hôm nay, sau hơn 40 năm, vẫn chưa đủ nghị lực để lương thiện nhìn lại chính mình, để nhìn ra tính ngụy trá của cả chế độ lẫn nhân cách hành xử của nhóm họ; vẫn tiếp tục gian manh vô liêm sỉ tuyên truyền hư cấu lá cờ là chính thống linh thiêng v.v Họ bất chấp bằng chứng lý lẽ, vẫn cứ tuyên truyền len lỏi và càn bậy gieo vào đầu ngưòi Việt, thế hệ nối tiếp, dân trí vốn còn thấp, những hư cấu cờ quạt, hư cấu lãnh tụ, hư cấu về quá khứ. Họ lợi dụng dân trí thấp của ngưòi Việt trong ngoài, theo đúng chủ trương đưòng lối tuyên truyền mà Đức Quốc Xã, Cộng Sản đã và đang tiến hành, đó là mưa dầm thấm đất, dù hư cấu sai lầm nhưng cứ nói, cứ len lỏi tuyên truyền thì ngưòi ta sẽ coi như sự thật. .. Họ vẫn nỗ lực bênh vực vá víu chế độ chính trị mà họ từng sống từng phục vụ, tâng bốc đánh bóng, gỡ tội cho các nhân vật độc tài chính trị của phe họ. Sự man trá vô liêm sỉ này đều đang được cả hai phe, phe phỉ CSVN đang cầm quyền và phe chống cộng thi hành và hành xử như nhau. Một thủ đoạn xí xóa tội ác cho Hồ cho Diệm, cho các chế độ chính trị bất nhân, và nhất là dã tâm tuân phục hóa, đồng hóa ngưòi dân, đồng hóa đất nước vào với đảng phái, chế độ chính trị.) Muốn nói gì thì nói, vẫn cứ tìm đủ mọi cách để bênh vực nhân vật chính trị , chế độ chính trị của phe mình.. Vô liêm sỉ trơ trẽn đến cực độ như Lữ Phương, nói qua nói lại để rồi kết luận Hồ Chí Minh là “Anh Hùng Dân Tộc”.. Cũng như vậy, những kẻ có gốc tích ăn ở miền Nam, tự nhận đấu tranh cho lẽ phải, sự thật, cho dân chủ tự do v.v cũng lập luận qua lại, nới đến nói lui, nói xa nói gần rồi cũng chỉ để kết luận là Diệm có công, có đức tài ba v.v và thậm chí cũng là “Anh Hùng Dân Tộc”bất chấp sử liệu bằng chứng quốc nội, quốc tế, bất chấp nhân chứng lịch sử trong ngoài.
Tồi bại hơn những kẻ chủ động những trò bịp bợm này, chính lại là những kẻ “hiểu biết” đang câm miệng làm lơ trưóc những đồi bại này. Dĩ nhiên do nhiều lý do, nhưng lý do chúng ta thường được nghe một cách trịnh trọng là “Có những sự thật chưa nên nói” .. Đồi bại ở chỗ Sự thật thì chưa nên nói, nhưng hư cấu bịp bợm dối trá, lừa đảo ... thì cứ vỗ tay để cho tiến hành!!!Tôi lên án những kẻ gian manh lừa bịp do kém cỏi trí tuệ nhận thức, thì Tôi lại càng khinh bỉ những kẻ trịnh trọng đồng lõa bằng im lặng. Trong phòng kín trao đổi riêng tư họ đều thở dài chép miệng khi phải đọc những “sử liệu khoa học hùng hồn”.Nhưng bước ra công chúng, họ im lặng đồng lõa, mặc nhiên để những thế hệ đi sau coi những bịp bợm gian trá hư cấu này là “chứng sử” với luận cứ rất đểu cáng tồi bại là “có những sự thật chưa nên nói”... “Nói dối nhưng có lợi cho đại cuộc dân tộc” (sic). Hồ Chí Minh, Mao, Stalin, những tên gian hùng, bạo chúa đều cũng từng lập luận như vậy.
Mà thật ra, việc chính là phải làm sao bênh vực bảo vệ vị thế DÂN CHỦ của NGƯÒI DÂN VIỆT NAM, vị thế làm chủ và nhân phẩm của họ. Vì vậy, câu hỏi then chốt của những kẻ nếu thật sự có tính thần dân chủ tự do độc lập tư duy, phải hỏi là -những chế độ chính trị, cá nhân chính trị, đảng phái chính trị mà họ đang “nỗ lực” bênh vực, đã thực hiện những tiêu chí tự do dân chủ, xây dựng chính nghĩa “độc lập tự do dân chủ” đến đâu và như thế nào; thực tâm của họ, động lực của họ có thật sự là vì tiêu chí Tự Do Dân Chủ hay không? Cái tiêu chí đó đã có được thực hiện chưa? Ngưòi dân Việt đã có được tôn trọng đúng với vị thế dân chủ và nhân phẩm dân quyền của họ trong suốt nửa thế kỷ qua hay không? Đó mới chính là câu hỏi của những ngưòi Việt Nam phải hỏi, chứ không phải là đến bây giờ vẫn xoay vần những câu hỏi, cùng với những lý cớ viện dẫn... để bênh vực chống đỡ cho một hai cá nhân chính trí, hay thể chế chính trị của phe mình.
Tất cả chúng ta nếu thật sự có liêm sỉ và thật sự lương thiện, thì phải bênh vực và chống đỡ cho giá trị Tự do dân chủ của chúng ta, của cả xã hội và dân tộc Việt Nam chúng ta, của nhân loại đang xây dựng. Bởi đây mới đích thực là khát vọng của tất cả chúng ta, là mục tiêu giá trị đuờng dài của nhân loại và của chúng ta, giá trị đích thực đã khiến chúng ta, bao thế hệ trưóc, đã tin vào lý tưởng này, đã bị lừa bịp qua cửa miệng của Hồ, của Diệm, để rồi hy sinh thân xác, hạnh phúc cá nhân, khiến hàng triệu ngưòi Việt Nam đã nằm xuống, hơn nửa thế kỷ biết bao hy sinh mất mát, nhưng mục tiêu dân chủ tự do, dân quyền nhân quyền vẫn xa vời mù mờ- vận nưóc vẫn cheo leo vô định. Và chính vì bị lừa bịp như vậy mà hôm nay chúng ta vẫn phải đang miệt mài vì mục tiêu tự do dân chủ, dân quyền nhân quyền này, chứ không phải tất cả những hy sinh mất mát hơn nửa thế kỷ qua là vì một hai cá nhân lãnh tụ, hay vì một đảng phái hay chế độ chính trị nào của hiện tại hay quá khứ. Tất cả những nhân vật, đảng phái, chế độ v.v chỉ là phương tiện của chúng ta, của xã hội con ngưòi, không phải mục tiêu cứu cánh của chúng ta, của xã hội dân tộc chúng ta.
Hơn nửa thế kỷ qua, trên dưói 5 triệu ngưòi đã chết. Những ai trách nhiệm về những cái chết này? Khát vọng tự do dân chủ hạnh phúc của cả dân tộc, của 5 triệu ngưòi này, đứa nào trách nhiệm? Chế độ chính trị, những thằng lãnh tụ đảng phái đã tôn trọng Dân Chủ và thực thi tự do dân chủ hay không?
Vậy cần phải lương thiện và công chính với giá trị độc lập tự do dân chủ, với mục tiêu của dân tộc theo đuổi, của nhân loại đã mở ra. Đừng dùng những ý niệm và giá trị này, mục tiêu này của cả dân tộc làm phương tiện tranh đoạt quyền lực bè phái, bênh vực đánh bóng bè phái.. Đó chỉ là những hành xử bán khai, đi từ não trạng băng hoại, bất lương vô liêm sỉ và bất nhân mà thôi...Không còn gì nghịch lý và man rợ cho bằng những kẻ đang nhân danh mục tiêu (cứu cánh) DÂN CHỦ TỰ DO DÂN QUYỀN NHÂN QUYỀN, nhưng KHÔNG HỀ THỂ HIỆN, CHỨNG TỎ HÀNH XỬ TỰ DO DÂN CHỦ - TÔN TRỌNG DÂN CHỦ DÂN QUYỀN, NHÂN QUYỀN, mà ngược lại khăng khăng bảo vệ phương tiện là chế độ, đảng phái, nhân sự chính trị đã hoặc đang vi phạm TỰ DO DÂN CHỦ, vi phạm DÂN QUYỀN và NHÂN QUYỀN. Cứu cánh (mục tiêu tư do, dân chủ) biến thành phương tiện, phương tiện(đảng phái chính trị, chế độ chính trị) trở thành cứu cánh.
Thế mà ở thế kỷ 20 và 21, một bọn khoa bảng, nhưng tối dạ lạc hậu, chỉ tập trung xu phụ trung thành với hệ thống chế độ chính trị, lãnh tụ chính trị, coi trọng chế độ, lãnh tụ, và khinh thường an nguy hạnh phúc, sinh mạng ngưòi dân.
-Bi kịch của chúng ta là khi nhân loại đã chuyển hưóng hơn trăm năm qua, nhận thức về giá trị Con Ngưòi cao hơn, ngưòi ta đã kiến tạo một mô thức xã hội hàng ngang để sinh hoạt từ căn bản cá nhân đến cộng đồng tập thể, hàng ngang (bình đẳng) trong tư duy, trong hành xử giữa cá nhân, trong nguyên lý nguyên tắc điều hành các định chế xã hội; căn bản mô thức hàng ngang trong định vị giá trị, và thể hiện quyền cai trị của con người, của vị thế công dân trên hệ thống tổ chức định chế chính trị, đó là dân chủ, dân trí. Ngược lại ngưòi Việt Nam chúng ta, từ trong ra ngoài, trong não trạng của họ vẫn đặt nền tảng tư duy hàng dọc, hình chóp nón hay tự tháp. Giá trị hàng dọc này vẫn bao phủ kềm chặt não trạng trí tuệ của họ. Trong tương quan cá nhân thì hành xử thượng đội hạ đạp, xu nịnh kẻ quyền thế chức vị, khinh khi ngưòi bất hạnh hay kém vị thế. Đối trọng xã hội thì đầy tính gia trưởng phong kiến, trọng quyển lực áp chế, thượng tôn định chế quyền lực chính trị, nhân vật chính trị. Lúc nào cũng nghĩ đến giải pháp cường lực, áp chế.
Kẻ chưa có thực quyền, thực lực, thì đánh lén, bôi nhọ , chụp mũ, thủ đoạn vặt vãnh hù dọa để áp chế lấn át trong đối trọng tương quan, chứ không phát huy tranh luận thuyết phục bằng sức mạnh trí tuệ bằng chứng. Kẻ có quyền lực rồi thì đương nhiên không bao giờ ngưng nghỉ ra oai, lúc nào cũng dùng bạo quyền trấn áp khủng bố. Bất cứ ai, từ kẻ trong giói quyền lực chính trị, giới tài lực, giới khoa bảng, cho đến giới công nhân, bình dân dại chúng v.v ai ai cũng chực chờ cơ hội, nhỏ hay to, để khệnh khạng có dịp bưóc lên trên “đè” ngưòi khác mới thỏa mãn, thoả chí. Cái hình chóp nón hàng dọc của kỷ nguyên khi nhân loại còn bán khai nó vẫn là nền tảng giá trị hành xử trong nội tâm của ngưòi Việt Nam hôm nay, dù ở trong hay ngoài nưóc, dù đang sống trong mội trưòng hàng ngang ở phương Tây, hay hàng dọc ở Việt Nam... cũng chưa thay đổi!!!
Cho nên khi cùng khổ, gặp vấn nạn, thay vì đi tìm giải pháp từ mình, đi từ xác định giá trị nhân phẩm, dân quyền của mình, của đồng loại bình đẳng chung quanh, để hợp lại giải quyết, thì ngưòi Việt Nam hôm nay vẫn cứ thì thụp, ẩn náu với cái ước mơ ngàn năm trước, là vẫn khát khao một “minh quân thánh chúa” ở đâu đó, giáng trần và có vị thế “chính thống” đến cứu vớt, ban phát giải thoát cho họ. Họ thụt lùi trí tuệ đến nỗi mở ra những câu than thở cửa miệng nghe thật thảm hại như “giá bác Hồ còn sống”.. “giá như cụ Diệm đừng bị lật đổ”... hoặc kinh hoàng hơn nữa là “chúng ta cần có một Quang Trung của thế kỷ 21” ..”một Hưng Đạo của thời đại“... và khốn nạn thay, chính bọn có ăn học khoa bảng lại hướng dẫn ngưòi dân ước mơ “chúng ta cần một Gọc Ba Chép, một Ha Ven, một Den Xin” v.v.. Những giấc mơ “vong thân” nô lệ này, dù bao phủ ước vọng về hạnh phúc, nhưng hạnh phúc được ban phát trao tặng, đợi chờ nhờ gửi, chứ không phải một hạnh phúc của chính mình, đi từ tự chủ kiến tạo của bản lãnh chủ động tự tin vào chính mình, từ giá trị quyền lực trách nhiệm cá nhân của mình và của mọi người chung quanh.
Tất cả phản ảnh một não trạng không chỉ không phát triển mà tụt hậu đến thảm hại. Tư duy Việt Nam hôm nay thật sự là một bi kịch. Một bi kịch của cả một dân tộc chỉ hướng ngoại trông chờ; và từ thành phần khoa bảng đến bình dân đại chúng chỉ dạy nhau một “triết lý an phận” như “khôn cũng chết dại cũng chết, biết mới sống”.. Họ dạy nhau an phận nhẫn nhịn, dạy nhau thủ đoạn vặt vãnh ích kỷ đoạt lợi vô tâm.. và gọi đó là “biết”, gọi đó là sống!!! Giấc mơ của cả dân tộc chỉ được gói vào “cơm no áo ấm” và “cơm áo gạo tiền”..cả một xã hội sống trong nền "văn hóa xin cho, chờ đợi ban phát" và dưói một thể chế tham nhũng, tham nhũng từ thượng tầng cai trị đảng CSVN đến các ban ngành bộ sở và giữa quần chúng với nhau.. "Phi Tham Nhũng Bất Thành Sự" ... và thủ đoạn mánh lới trở thành phẩm chất của con ngưòi xã hội Việt nam.
Trong khi những xã hội từng lạc hậu, từng bị nô lệ thực dân khác, như Hàn, Nhật, Mã Lai, Đài Loan v.v sau thời điểm 1945 của cao trào thế giới giải-thực (giải phóng khỏi thực dân) ..tất cả đã thức tỉnh giấc ngủ ngu muội say sưa trong tự ái chủ nghĩa dân tộc quốc gia, cơm no áo ấm.. và đã vượt qua và đi lên.. Chỉ còn những xã hội lạc hậu ngủ vùi trong đó có Việt Nam, tiếp tục dạy nhau ngu ngục “cơm no áo ấm”, “quốc gia dân tộc” dù cả dân tộc hai miền Nam Bắc đã liên tục là nạn nhân của chiêu bài. Để hóa giải bi kịch này, chỉ có một giải pháp duy nhất là nâng cao tầm nhận thức của ngưòi dân. Đó chính là Dân Trí.
Dân Trí là tất cà sự hiểu biết nhận thức của ngưòi dân về mọi mặt trong sự tương quan đối trọng giữa bản thân cá nhân và xã hội. Nhưng nền tảng chính vẫn là đi từ lương năng con người, lương năng nhận thức và định vị giá trị cá nhân của mình trong bình đẳng tương quan, đối trọng với xã hội - và biết sử dụng giá trị của mình để điều hành và đối kháng định chế nhà nưóc. Trong đó bao gồm tầm nhận định chính xác các định chế chính trị. Nhà nưóc chính trị chỉ là phương tiện của xã hội, được con ngưòi (công dân) chọn lựa để phục vụ cho mục tiêu (cứu cánh) nâng cao phẩm giá, hạnh phúc Con Ngưòi. Khi có dân trí, Con Ngưòi trong vị thế Công Dân, tự nhiên xác định được vị trí bình đẳng của mình với mọi cá nhân, tập thể trong một mô thức xã hội hàng ngang, để tương quan hành xử cộng hưởng, cạnh tranh, đối trọng và cùng nhau sinh tồn (cộng tồn) thăng tiến.
Một cao trào VẬN ĐỘNG DÂN TRÍ phải được tiến hành từ mỗi một ngưòi dân, tận dụng tất cả mọi phương tiện còn lại không bị khống chế bởi nhà nưóc Việt Cộng để thúc đẩy nhau suy nghĩ và trưởng thành trong nhận thức giá trị tự thân. Thí dụ như thực hiện thông tin quần chúng qua mạng liên-tín (internet). Tất cả đều nằm trong khả năng bén nhậy sáng tạo của mỗi con ngưòi Việt Nam, và khả năng sáng tạo giải pháp dân chủ chỉ có khi cá nhân có nhận thức giá trị tự thân.. Khi trân quí nhân quyền dân quyền, ngưòi ta sẽ có đủ năng lực sáng tạo để phát huy và gìn giữ nó.
Posted by Kunieda Aoi Huynh