VIỄN ẢNH DÂN CHỦ VIỆT NAM
John Adams-(1797-1801) “Tự do không thể tồn tại, nếu như dân trí không có”
nguyên văn: Liberty can not be preserved without general knowledge among people (August 1765)
Viễn ảnh dân chủ của Việt Nam chúng ta còn quá mù mờ, dù trong nước những tiếng nói độc lập can đảm đang tiếp nối nhau ra đời. Những nỗ lực này chưa thể tạo được sức mạnh vì chưa có sự ý thức, tiếp nhận, ủng hộ, và tham dự của quần chúng. Dân Chủ là Dân làm Chủ. Nó phải là của dân, từ dân và vì dân.
Nguyên nhân của sự thiếu vắng này khá phức tạp, nhưng chắc chắn rõ nét nhất, là do dân trí thấp. Thực tế này cho thấy ngay cả những “tiếng nói phản kháng” cũng chưa có nỗ lực vận động quần chúng. Sự trỗi dậy cần thiết của quần chúng còn bị trì kéo bởi những ngộ nhận về thực thể xã hội Việt Nam, về cận sử Việt Nam, khiến ý thức dân chủ chưa nảy mầm mạnh. Tính thụ động thời cơ tràn ngập xã hội Việt Nam, nằm trong não trạng người Việt Nam trong và ngoài hôm nay.
Người dân vẫn bị dẫn nhập sai lầm về dân chủ là một hình thức nhà nước nào đó, khá hơn hiện tại, và có thể được xây dựng bằng cách sửa đổi những định chế, hoặc có thể có“dân chủ” nếu như nhà nước chịu “ban phát” "thông thoáng" v.v thậm chí dân chủ còn là cái gì đó rất Mỹ, Tây v.v cho nên người ta cứ ngồi... chờ… từ ngoài đem đến cho mình… Liên Hiệp Quốc, các tổ chức Nhân Quyền thế giới sẽ tranh đấu bênh vực và đem đến cho Việt Nam.. Và hậu quả của điều này là sự thụ động ù lì của quần chúng được phủ càng ngày càng nhiều bởi những đơn từ xin xỏ, khiếu kiện của quần chúng v.v nằm chung với những mớ thư ngỏ gửi lãnh đạo
Khắp thế giới chúng ta thấy bất cứ việc gì người ta đều vận động quần chúng, nói với quần chúng, viết cho quần chúng, kêu gọi quần chúng…Bất cứ cuộc cách mạng nào, ngay cả thay đổi xã hội ở mức độ nhỏ, đều phải có quần chúng ý thức và tham gia. Nhỏ nhất là đồng tình ủng hộ tinh thần, như những phong trào môi sinh v.v Ngay cả trong thời phong kiến, các cuộc thay đổi đều cũng phải vận động quần chúng. Lê Nin, Mao, Hồ, Hitle, Thomas Paine, cuộc phá ngục Bastile, Đông Âu, Liên Xô v.v tất cả đều không có biệt lệ. Tất cả đều phải có sự nỗ lực vận động quần chúng, để quần chúng ý thức và tham dự… Riêng tại Việt Nam, thì ngược hẳn lại… Đại đa số người Việt Nam,
Khắp thế giới chúng ta thấy bất cứ việc gì người ta đều vận động quần chúng, nói với quần chúng, viết cho quần chúng, kêu gọi quần chúng…Bất cứ cuộc cách mạng nào, ngay cả thay đổi xã hội ở mức độ nhỏ, đều phải có quần chúng ý thức và tham gia. Nhỏ nhất là đồng tình ủng hộ tinh thần, như những phong trào môi sinh v.v Ngay cả trong thời phong kiến, các cuộc thay đổi đều cũng phải vận động quần chúng. Lê Nin, Mao, Hồ, Hitle, Thomas Paine, cuộc phá ngục Bastile, Đông Âu, Liên Xô v.v tất cả đều không có biệt lệ. Tất cả đều phải có sự nỗ lực vận động quần chúng, để quần chúng ý thức và tham dự… Riêng tại Việt Nam, thì ngược hẳn lại… Đại đa số người Việt Nam,
chưa nắm được một nguyên lý nền tảng, là sự ý thức tham gia chủ động của quần chúng tức là DÂN CHỦ. Người dân Việt Nam chưa ý thức được rằng chính họ mới là người sẽ tạo ra nhà nước, họ có quyền tạo ra và quyết định mô thức nhà nước- bất cứ hình thức, cơ chế nào, miễn nó được hình thành theo ý nguyện chủ động của họ, làm việc cho quyền lợi của họ và được đặt dưới sự kiểm soát của họ... thì dó là dân chủ. Chúng ta thấy các vương quốc, quân chủ lập hiến như Đan Mạch, Bỉ, Anh, Nhật v.v rất dân chủ vì tất cả được đặt dưới sự kiểm sát, thoả thuận của người dân, do dân quyết định. Trong khi vương quốc Ả Rập, Ku Oát lại độc tài tòan trị. Ngược lại cũng trong các cơ chế rất "dân chủ cộng hòa" lại bạo ngược độc tài như "Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Viêt Nam", Việt Nam Cộng Hoà cũ, Cộng Hòa Ia Rắc, Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa, Cộng Hòa Chí Lợi cũ v.v Nhưng Cộng Hòa Pháp, Cộng Hòa Liên Bang Đức v.v lại rất dân chủ...Chúng ta đã thấy dân chủ không nằm ở định chế, tên định chế.. mà chính là dân trí, sự ý thức và chủ động tham gia của người dân khiến bất kỳ định chế nào cũng phải vận hành theo nguyên lý dân chủ, chứ không phải tự thân định chế đó là dân chủ. Ba cái tên nước Việt Nam của chúng ta kể từ ngày thực dân ra đi cho đền nay cũng đã minh chứng rõ ràng- Việt Nam Dận Chủ Cộng Hòa, Việt Nam Cộng Hòa, và hiện nay Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam.. dân chủ cũng không, cộng hòa cũng không, mà ngay cả cái gọi là xã hội chủ nghĩa lý tưởng, cũng không nốt.. Nó là một thứ tổng hợp nhầy nhụa tởm lợm của độc tài, ngu dốt bạo ngược, và lai căng. Cho đến hôm nay, sau bao nhiêu "thừa nhận" và "thú nhận" của hầu hết tất cả những nhân vật Việt Nam cũng như những nhân vật ngoại quốc, những kẻ có ít nhiều liên quan cũng như nắm những phần quan trọng quyết định vận mạng đất nước Viêt Nam trong hơn nửa thế kỷ qua, chúng ta đã biết rõ hai điều về cận sử của chúng ta mà không còn cần bàn luận nữa:
1- Chế độ miền Nam, gồm nhà nước Bảo Đại và nền “ cộng hòa”, hoàn toàn bị Pháp và sau đó điều khiển cho mục đích riêng. Chứ không phải họ đến để "khai hóa gieo rắc văn minh nhân bản", hay ngay cả "xây dựng và bảo vệ dân chủ tự do cho Việt Nam". Và đương nhiên, trong dã tâm này, trước là Pháp chỉ chủ trương tạo dựng tay sai, ủng hộ độc tài, miễn tuân theo lệnh của họ. Như thế miền Nam không có độc lập và có dân chủ tự do.
2- Chế độ “ Dân Chủ Cộng Hòa” miền Bắc do Hồ Chí Minh và đảng Cộng Sản Viêt Nam tạo dựng và điều khiển, cũng hoàn toàn tận hiến sức lực của họ vào niềm tin chủ nghĩa vô sản quốc tế, lệ thuộc phe đế quốc đỏ chia đôi giữa Trung Cộng và LiênXô. Như vậy Hồ và đảng CSVN hoàn toàn là đối nghịch lại với tất cả những gì họ đã và vẫn đang rêu rao là vì độc lập tổ quốc hạnh phúc nhân dân và văn minh xã hội.
Từ hai sự kiện nền tảng và then chốt này, chúng ta có thể kết luận không sai sót là ĐỐI VỚI QUẦN CHÚNG, DÂN TỘC VIỆT NAM, cả cuộc chiến tranh Việt Nam kéo dài 30 năm hoàn toàn phi nghĩa và không cần thiết đối với dân tộc Việt nam, bởi vì dân tộc Việt Nam đã bị chính những chính trị gia của họ lừa bịp vào con đường lý tưởng chủ nghĩa, quyền lợi ngoại bang, trong khi họ, những người dân bình thường đã giết nhau không tương nhượng với niềm tin tưởng rằng họ chiến đấu chống kẻ thù tay sai ngoại bang cho một nền tự do dân chủ và hòa bình của đất nước.
Nhưng đáng tiếc là thực tế này đã không được thừa nhận một cách thẳng thắn và công chính. Những phần tử lãnh đạo vẫn tiếp tục lừa bịp quần chúng Việt nam, khiến nước Việt Nam dù thống nhất vẫn không nhất thống được ước vọng dân chủ tự do trong cuộc đấu tranh chung của cả dân tộc.
Posted by Kunieda Aoi Huynh
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen