Sonntag, 7. April 2019

Tâm

Tham danh đoạt lợi chẳng màng
Là thương là nhớ con người nước Nam
Độc tài độc trị bao che
Hành dân đàn áp tiếng người tự do
Làm sao cho nắng chan hòa
Đường đời thử thách làm người hôm nay
Cuộc đời xua đầy đua chen
Nắng mai rực rở sức hùng nơi ta
Tâm ta rộng mở đón chào
Dòng đời vạn biến không ngừng ngày qua...
Sống sao cho hết bi ai "Sầu đau"
Tình người dân chủ đa nguyên nước nhà

KN

" Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến" Nghĩa là: Xây dựng cái tâm của mình không bị sự tham danh... làm mất đi cái tâm sống chính nghĩa cho nhân loại. (Tự do, Dân chủ, Đa nguyên)

Bild könnte enthalten: Text


Samstag, 6. April 2019

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về anh tắm thế là xong
Buồn chi nhớ đến loài hoa vỡ
Xuống phố đông người anh kiếm em :D hahahhh

Tiếng nói...
Giá như được lãng đãng
Đi hết cuộc đời này
Như mây vờn trên cao
Che kín cả bầu trời
Làm mưa như cơn lủ
Trút nước vào dòng đời
Cuốn phăng đi tất cả
Những tật xấu ở đời
Trong trận đấu hôm nay
Nước mắt hòa tiếng thét
Đổ hết vào trận này
Trong tự do ngôn luận
Tiếng nói của toàn dân
Từ cao nguyên biên giới
Đến sông ngòi biển cả
Giặc Bắc Kinh lấn chiếm
Do độc tài độc đảng
Tay sai của Bắc triều
Phá tan sự sống còn
Môi trường... của toàn dân
Móng Cái mở cửa khẩu
Làm thí điễm Hạ Long
Cho giặc Tàu xâm chiếm
Làm du lịch tham quan
Con đường theo chiến lược
Theo kế sách hữu nghị
Thọc sâu nền kinh tế
Bằng vay mượn cho không
Của độc tài đảng trị
Mang kế sách hòa bình
Mười sáu vàng bốn tốt
Môi hở thì răng lạnh
Mang đầy sự đe dọa
Bịt tiếng nói công dân
Trong tự do ngôn luận
Dân chủ của con người
Cho xã hội đa nguyên...
KN


Chiến Dịch Hoả Mù
Phạm Thanh Phương (Úc Châu)
Trong những ngày gần đây, dư luận một lần nữa lại bàn tán xôn xao về Hồ Chí Minh, một nhân vật đại gian manh và đầy tội ác, một nhân vật đã tạo nên một vết nhơ điếm nhục nhất trong dòng lịch sử Việt Nam, và những hệ lụy từ những tội ác ấy vẫn còn tồn đọng và kéo dài lê thê cho đến hôm nay. Để đánh bóng hình ảnh của nhân vật đại gian ác này, với nội dung cố gắng tô son, trét phấn tạo ra những huyền thoại, biến hình ảnh một tên đại gian ác buôn dân, bán nước trở thành yêu nước thương dân. Cũng trong hiện tượng này, một số
xuất hiện chạy theo phụ hoạ, ca tụng với những lý luận mơ hồ,
và cũng đã tạo ra một trận hỏa mù, tranh cãi lòng vòng, lẩn quẩn.
Nói về sự kiện này đại đa số cho rằng, đây là một chiến dịch rất lưu manh hầu như để yểm trợ cho chiến dịch bịp bợm qua chiêu bài học tập và pháp huy “tư tưởng, thân thế và sự nghiệp của HCM” đã và đang được CSVN phát động rầm rộ trong nước từ năm năm qua. Một điều nực cười một cách trơ trẽn nhất là họ đang cố gắng tô son điểm phấn, vẽ rồng, vẽ rắn lên cái xác thối tha đầy tội lỗi ấy say mê một cách vô thức. Nhưng đến khi nếu ai chặn lại, vạch rõ sự thật thì họ lại cho rằng, ”HCM chết đã lâu, không còn ảnh hưởng đến hiện tại”,và lên mặt đạo đức khuyên mọi người nên tôn trọng người đã chết, tạm cất vào quá khứ, để lịch sử sau này sẽ có những phán xét công bằng. Những người còn sáng suốt chắc chắn nhận ra đây chỉ là một bức tranh ngụy tạo đang rêu rao, tô son điểm phấn, nó cũng chỉ quanh đi, quẩn lại cố gắng thêu dệt làm sao để có thể chứng minh “Bác kính yêu” của họ muôn đời trong sạch, sống có đạo đức, nhân bản. Tất cả những tội lỗi, hiếp dâm, cướp của, giết người không thể che giấu, thì đưa vào hoàn cảnh bất đắc dĩ do áp lực của đảng CSVN, không phải đó là dã tâm từ bản chất dã thú của Hồ.
Hơn nữa vì áp lực của đảng mà HCM không thể có được một đời sống bình thường, có gia đình, con cái đàng hoàng, nên đời sống tình dục của Hồ phải lén lút vô luân ... Nói như thế có thể hiểu tất cả tội lỗi cũng đều do đảng CSVN, cũng vì đảng mà Hồ bị lâm vào hoàn cảnh bị ức chế tâm sinh lý và trở thành một kẻ băng hoại, hoang dâm. Còn lại bản thân Hồ vẫn là một kẻ đạo đức sáng suốt, tâm hồn lúc nào vẫn trinh trắng như Kiều trong chốn Thanh Lâu ngày xưa. Tuy vậy, không thấy đám tay sai giải thích đảng là ai, họ chỉ nói một cách mơ hồ trong cái cảnh “lập lờ đánh lận con đen”, hướng dẫn độc giả đi vào một trận hỏa mù đầy mê lộ.
Nói về tình yêu nước của HCM, số người bênh vực cũng lý giải “vì căm thù thực dân Pháp giày xéo quê hương”, vì cứu cánh “giải phóng dân tộc”, nên “Bác” của họ phải dùng những phương tiện đốn hèn như làm tay sai cho Nga Tàu, tàn nhẫn với dân tộc.
Tuy nhiên, những đầu óc bệnh hoạn nô dịch này chỉ biết say mê nói như một cuốn băng, nhai đi, nhai lại một luận điệu cũ rích từ cả nửa thế kỷ qua, không có gì mới lạ. Họ không thể nhìn vào sự thật để tìm xem cái“tình yêu nước” đốn mạt của HCM từ đâu ra. Tất cả những dữ kiện lịch sử thế giới hầu như họ đã cố tình quên để “Đời đời nhớ ơn Bác, đảng” đã đưa dân Việt thoát ra khỏi bàn tay thực dân, để ngày nay đất biển bị cắt xén và con dân được đi làm nô lệ trên khắp thế giới.
Đọc lại lịch sử có lẽ khó ai chó thể phủ nhận, Pháp đã thua Nhật tại Việt Nam và để kết thúc đệ nhị thế chiến, Nhật đã đầu hàng đồng minh sau hai trái bom nguyên tử tại Hiroshima và Nagasaki. Vì vậy, vai trò thực dân của Nhật và Pháp không thể tồn tại tiếp tục khống chế, bóc lột thuộc địa như trước, mà bắt buộc phải quyền tự quyết cho thuộc địa. Tuy vậy, số “theo đóm ăn tàn” vẫn cố ắng rêu rao tất cả đều là “công ơn của bác”do tình yêu nước vĩ đại của “bác” mà có. Họ giả vờ quên đi sự kiện, sau khi HCM tuyên bố độc lập tháng 8 năm 1945, và qua tháng 3-1946 cũng chính HCM đã rước Pháp vào lần thứ hai qua cái gọi là “Hiệp Định Sơ Bộ”. Một hành động khác thể hiện tình yêu nước quá “nồng nàn” đến độ vào năm 1949, chính HCM phải chạy sang Liên sô, nhận lệnh giết 5% dân số miền Bắc lúc đó với tội danh “Trí, Phú, Địa, Hào” qua chiến dịch “Cải Cách Ruộng Đất”. Nói đến “Cải Cách Ruộng Đất”, nếu còn là một con người có lẽ không ai có thể phủ nhận đây là một tội ác “vô tiền, khoáng hậu” của nhân loại. Cái “vô tiền khoáng hậu” ở đây không phải chỉ là giết hàng loạt người dân vô tội một cách dã man, mà là sự đảo lộn và hủy hoại cả một nền tảng văn hóa, đạo đức của dân tộc. Chính HCM đã dùng bạo lực để ép những người dân hiền lành, mộc mạc trở thành những con dã thú một cách bất đác dĩ. HCM đã ép người dân đến cùng cực, để chỉ vì bản năng sinh tồn, họ phải đảo cả lộn luân thường, đạo lý qua những cảnh tượng khủng khiếp con giết cha, vợ giết chồng, cháu giết ông bà. Như vậy, thử hỏi cái tình yêu nước của HCM là cái gì... Phải chăng là sự khát máu từ một bản chất dã thú vong nô.
Nói về sự kiện đảo lộn lịch sử một cách trơ trẽn này, đa số cho rằng những con người đã được nuôi dưỡng, nhồi sọ bởi chế độ CS họ không thể chấp nhận sự thật là vì mặc cảm, mặc cảm chính bản thân và gia đình họ đã đi theo một tập đoàn dã thú, và đôi khi chính bàn tay họ cũng trực tiếp hay gián tiếp đã nhúng đấy máu của dân tộc. Điều đáng nói ở đây là nếu dùng cái mặc cảm để biện minh thì ngược lại càng chứng tỏ cái ngu dốt của chính họ, bởi họ đã quên rằng con sông có khúc cong, khúc thẳng, con người có lúc tỉnh lúc mê. Điều đáng qúy là những người đã tỉnh trí thoát ra từ mê lộ để tìm ra ánh sáng chân lý của nhân bản, như vậy phải chăng những con người này chưa thực sự thoát khỏi cái mê lộ mà họ đã từng đắm chìm, mà vẫn u mê tiếp tục cho đến hôm nay.
Tuy nhiên, cái khó hiểu hơn nữa là những con người không nằm trong qũy đạo của CS, họ là những người được sống và đào tạo trong những môi trường nhân bản, dựa trên nền tảng văn hoá, đạo dức truyền thống của dân tộc, nhưng họ vẫn cố gắng gói kín lương tri, tiếp tay tung hô tên tội đồ HCM một cách máy móc như một vài hiện tượng xẩy ra rải rác khắp nơi hiện nay. Thậm chí họ còn vô liêm sỉ đến độ dám vỗ ngực xưng tên, hay đây chỉ là một sự tiếm danh và nếu là thật thì chắc chắn cũng chỉ là loại nằm vùng, tay sai “theo đóm ăn tàn”, không thể khác. Xuyên qua một số sự kiện, có lẽ chúng ta cũng rút ra được một ít kết luận dù không lấy gì gọi là hoàn hảo, đó là bất cứ một con người CS nào hay chỉ mới nhiễm trùng CS đều mang một đặc tính như nhau, lương tri đã bị ung thối và tâm hồn cũng đã bị khánh kiệt.
Tóm lại, những sự kiện tung hô HCM đang xẩy ra chung quanh chúng ta chính là một chiến dịch do CSVN tung ra. Chiến dịch này không ngoài mục đích tuyên truyền đầu độc giới trẻ, những người sinh sau, đẻ muộn thiếu phương tiện để am tường lịch sử. Đồng thời gây ra những trận hỏa mù, nhiễu loạn nhân tâm, mong giảm thiểu tối đa ngọn lửa đấu tranh của cộng đồng người Việt tỵ nạn nói riêng và toàn dân tộc nói chung.
Viết thêm: Cũng như tại Hãi ngoại một số cố khôi phục lại Ngô Đình Diệm. Một nhà độc tài gia đình trị và tôn giáo trị đã bị nhân dân miền Nam lật đổ năm 1963 thành công. Để xây dựng một nền dân chủ đa nguyên đa đảng phái, nhưng rất tiếc thời gian quá ngắn ngủi để xây dựng, trong khi dưới một áp lực nặng nề với sự xâm lược đánh phá của miền Bắc được sự tài trợ vô điều kiện của Nga, Tàu với sự đồng ý trong thời Hồ Chí Minh để cho Thủ Tướng Phạm Văn Đồng ký văn kiện đồng ý 12 hãi lý của Quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa thuộc Trung Quốc. Một hành vi bán nước không tiền khoáng hậu của lảnh đạo cộng sản lấy vũ khí đánh chiếm miền Nam. Một cuộc chiến đau thương nồi da xáo thịt anh em do bè lủ độc tài cộng sản gây ra.
Đừng xây chín bậc phù đồ
Làm ơn xây cất tình người nước Nam
Muốn xây chín bậc phù đồ
Làm ơn đừng lấy Đất người dân Nam
Mộng xây chín bậc phù đồ
Làm ơn đừng lấy thuế người công dân
Mơ xây chín bậc phù đồ
Làm ơn dừng bước tham tiền của dân
Nếu xây chín bậc phù đồ
Làm ơn làm phước thả người công dân
Có vậy mới đúng làm người
Bậc thang nâng cấp làm người Đa nguyên
Phù cho Dân chủ nước Nam
Giang sơn rộng mở tình người Tự do


KN

"Không có con đường nào dẫn đến hạnh phúc.
Mà hạnh phúc nó đã nằm sẵn trên con đường"
Do chính chúng ta lèo lái đến hạnh phúc, chứ không do ai quyết định
Durch uns selbst glücklich zu lenken , nicht von jemand entschieden haben

Freitag, 5. April 2019


Xa x

Ngồi đây ngăm ánh bình yên
Chiều xuân vương nắng làm người tự do
Đa nguyên xã hội con người
Công bằng dân chủ làm quyền công dân
Sầu giăng vương mắc quá dày
Mây thương mây nhớ làm trời đổ mưa
Buồn cho thân phận con người
Sống trong huyễn hoặc bầu trời mây đen
Lần đầu nhớ phút chia tay
Ngặm ngùi lau mắt chia ly muôn trùng
Bao giờ trở lại làm người?
Làm người chân chính cho nhà Việt Nam
Quê nhà nổi nhớ nổi thương
Cầu mong dân chủ trên quê hương mình
Tự do tiếng nói làm người
Xây đời bảo vệ đa nguyên con người


KN


Nổi niềm

Đất Mẹ còn Xanh lời viễn Xứ
Quê Cha luôn đỏ dạ ly hương
Xuôi ngược gian nan đời miên viễn
Nghe lòng thổn thức khóc trong mơ
Hôm nay lưu lạc miền băng giá
Như nắng tang thương vùng quê Mẹ
Hương xưa tan giấc hoài nhân thế
Điêu linh thấu cảnh xót thương đời
Trăm năm còn nhớ tình non nước
Cánh nhạn lưng trời xiết đợi mong
Mang đến cơn mưa tuyết phủ đầy
Nỗi buồn quanh quẩn mãi còn vương
Trần gian ta bước lắm muộn sầu
Hứng từng giọt sương vừa rơi rụng
Như lệ tuôn trào nhỏ trong tim
Ấp ủ men nồng lệ đắng cay
Sao gió không mang cơn nắng hạ
Cho hồn bừng tỉnh khỏi ngu ngơ
Ngàn cây uá sắc chờ xuân đến
Đào hố chôn thây lũ gian tà...
Độc quyền tham nhũng phá giang sơn
Độc tài đàn áp thay đối lập
Độc trị đảng quyền dân bán nước
Tháo gở cơ đồ dân nước Việt


KN
“ Anh nói thích trời mưa, em liền là mùa Hạ.
Anh nói thích của lạ, vâng ạ có em đây!



Anh và em......

Hai ta làm gió giao mùa
Theo lời anh thích sao lại là không
Của lạ anh nói em mong
Em đây mong muốn làm người thiện lương
Anh làm gió mát mùa Xuân
Cho cây xanh tốt trổ mầm tự do
Em làm ánh nắng mùa Hè
Mang theo ánh nắng làm người tự do
Anh làm hạt nước đầu mùa
Mưa Thu ướt áo tình người đa nguyên
Em làm gió rét đêm Đông
Dựng xây dân chủ tình người nơi đây
Còn gì tươi đẹp bốn mùa
Thay nhau tô điểm cuộc đời trong năm
... Triệu năm tô điểm phấn son
Tình người ấm áp chan hòa yêu thương

KN




Donnerstag, 4. April 2019




Người đi gieo hạt vô tình
Ngang qua vội vả gieo mầm tự do
Làm ta xao xuyến tâm tư
Tương tư hạt giống nẩy mầm tự do....
Con đường giữ nước dân ta
Tự do, dân chủ làm quyền công dân
Đa nguyên xã hội nước nhà
Thoát đường tăm tối độc tài hại dân

KN

Con đường cao tốc Bắc Nam 60 tỷ Dollar Mỹ, do nhà nước Việt Nam để cho Trung Quốc trúng thầu đầu tư. Không có nhà đầu tư nào mà chịu bỏ tiền ra xây dựng con đường, mà không lập trạm thu tiền lệ phí công dân khi xữ dụng con đường di chuyển hết. Thời hạn là bao lâu? chắc 99 năm rồi? Con đường vận chuyển hàng hóa cho các cơ sở Trung Quốc đầu tư khắp nước Việt Nam. Nhà nước Việt Nam họ chẳng cần luật đặc khu 3 miền nữa. Phần trên biên giới miền Bắc đã mở cửa hoàn toàn 6 tỉnh. Chỉ còn miền Trung và miền Nam. Con đường cao tốc thay luật đặc khu. Con đường thống nhất và đồng hóa dân tộc nhanh nhất. Chủ trương của đảng cộng sản để bảo vệ chế độ độc đảng thống nhất trị.


KN

Dienstag, 2. April 2019

ĐẤT NƯỚC TA


Thái Bá Tân
ĐẤT NƯỚC TA
Ngẫm mà ứa nước mắt.
Thật đau, đất nước ta
Được xây bằng xương máu
Bao thế hệ ông cha.
Thế mà rồi âm ỉ
Lời dị nghị từ lâu
Rằng non sông Đại Việt
Thành một tỉnh nước Tàu.
Đã bao giờ đất nước
Đáng buồn như hôm nay?
Đạo đức và văn hóa
Đang xuống cấp từng ngày.
Nhìn đâu cũng giả dối.
Nhìn đâu cũng bất công.
Nhìn đâu cũng tham nhũng.
Nhìn đâu cũng đau lòng.
Thằng ngu dốt, hèn hạ
Luồn lọt lên nắm quyền,
Ức hiếp dân lương thiện,
Công khai vơ vét tiền.
Môi trường bị tận diệt.
Rừng trơ đất cằn khô.
Biến chết và cá chết.
Chết cả sông và hồ.
Con người bị tha hóa,
Còn hơn cả yếu hèn.
Nhắm mắt trước thời cuộc.
Chỉ biết tiền, tiền, tiền.
Nước ta giờ thế đấy.
Thế đấy giờ nước ta.
Ai là người yêu nước
Không thấy buồn, xót xa…
PS
Thế mà có người nói
Việt Nam giai đoạn này
Vinh quang, vĩ đại nhất
Trong lịch sử xưa nay


Dâng biển đảo cho Tàu
Quả thật đúng vinh quang
Lịch sử từ ngàn xưa
Chưa bao giờ từng có
Việt Nam của thời Hồ...
Xứng lừng danh vĩ đại
Tư tưởng một chư hầu
Đường cao tốc Bắc Nam


KN

Trotz der Verhandlungen der Nationalisten Vietnams mit den Franzosen, die 1948 zur Gründung eines unabhängigen Vietnams unter der kaiserlichen Herrschaft von Bao Dai führt sowie der Zusammenführung der Provinzen Tonkin, Annam und Cochinchine und der Anerkennung der Eigenständigkeit von Kambodscha und Laos, stellt sich die Viet Minh gegen Bao Dai und kämpft mit Guerilla-Methoden gegen die Anwesenheit der Franzosen. Nach dem Sieg von Mao Zedong und dem Ausrufen der Volksrepublik China am 1. Oktober 1949 wird die Viet Minh Bewegung von der kommunistischen Regierung Chinas unterstützt. Die Unabhängigkeitsbewegung hat dadurch ausreichende Mittel, um ihr aus mehreren Tausend Soldaten bestehendes Korps mit Waffen und Munition zu versorgen.
Bất chấp sự thảo luận của Quốc gia Việt Nam và Pháp, năm 1948 thành lập một Quốc gia độc lập tự chủ dưới quyền của Bảo Đại. Cũng như sự sát nhập ba miền Nam, Trung, Bắc.  và công nhận sự tự chủ của Cam Bốt và Lào. Nhưng Việt Minh không đồng ý và mở mặt trận đánh du kích chiến để chống Pháp. Từ khi Mao Trạch Đông chiếm được chính quyền Trung Hoa ngày 1.10.1949 thì Việt Minh được sự ủng hộ và giúp đở của đảng cộng sản Trung Hoa. Phong trào độc lập "Viêt Minh , công sản" đã nhận được sự giúp đở, để trang bị vũ khí cùng đạn dược cho hàng ngàn binh lính.

Dienstag, 26. März 2019

Sự thật Việt Nam

Hãy làm cơn gió...
"Để cho gió cuốn đi"
Theo dòng đời bạc bẻo
Những năm tháng cuối mùa
Sự thật và đắng cay
Trong dối trá hận thù
Những thiên thần lịch sử
Tàn độc và phi nhân
Áp đặt lên giống nòi.
Yêu nước là yêu đảng
Bắt người khác chính kiến
Trong ngôn luận tự do
Bảo vệ đất nước nhà
Môi trường bị tàn phá
Ô nhiễm khắp giang sơn
Từ sông hồ biển cả
Cho đến khắp sơn lâm
Hãy làm một cơn gió
Như nắng sớm ban mai
Theo tiếng gọi làm người
Tự do và dân chủ
Vang lên khắp nẽo đường
Quyền của một công dân
Chống sự độc tài trị
Xây dựng quyền đa nguyên...
KN

Yêu người mơ mộng mãi phiêu lưu
Thích tình nhân ái vào thế sự
Thương người đi khắp cỏi bôn ba
Chu du thế sự học điều lành 
Tiến bộ văn minh cùng thế giới
Tự do dân chủ của con người
Cùng nhau xây dựng lên đời mới
Môi trường ô nhiễm phải diệt vong
Tương lai thế giới sẽ thanh bình
Không còn tranh chấp bởi lòng tham
Độc tài ích kỷ trong cuộc sống
Gây ra sân hận bởi con người
Quyền lực si mê trong vọng tưởng
Chỉ có mình ta ở thế gian
Bao che tội phạm cùng đẳng cấp
Đập người dân chủ đòi đa nguyên

KN



Sự thật Việt Nam
Nói đến danh từ Dân chủ tự do, trong mỗi cá nhân đều luôn hiểu, đó là cái sự bảo đảm những quyền cơ bản cho toàn dân; đó là quyền giám sát, chỉ trích, đặt ngược câu hỏi khi thấy cần minh bạch một quan điểm và quyền phế truất tổ chức hay quyền lực ở mọi cấp. Vì khi có sự khác biệt, trao đổi phê bình chỉ ra cái sai và trích cái đúng thì xã hội mới có sự đào thải sai trái để hầu tìm đáp số chung đúng nhất để xây dựng xã hội.
Tuy nhiên đối với VN chúng ta, dù ngoài đời hay trên Thế Giới Mạng Ảo, vẫn còn một số dù sống hay du học tại xứ dân chủ, nhưng đã vì cái tính bán khai “Độc Quyền đấu tranh” “sư nô lệ tư tưởng vào một chủ nghĩa” của cá nhân/ hội đoàn, để rồi ngăn cản CẤM những tiếng nói khác thắc mắc về những quan điểm của họ.
Voltaire, với một câu nói “Tôi không ưa gì những điều bạn nói. Nhưng đứa nào mà bịt miệng bạn, thì tôi sẽ sống chết với chúng nó để bảo vệ cái quyền được ăn nói những điều (đáng ghét) của bạn”. Mang một ý nghĩa, mọi người có quyền suy tư và nêu ý, nghĩ đưọc cái gì thì phát nói cái đó, tranh luận ngay, chẳng cần thiết đúng hay sai. Cứ tranh luận hay thảo luận trước đã...rồi thiên hạ người ta nghe người ta tất biết nó trắng đen ra sao. Có như vậy từ cái sự tranh luận, thiên hạ sẽ dựa trên cái hay nhất để yểm trợ, hay ít ra từ mỗi cá nhân điều ý thức được cái gì đó cho mình.
Những xã hội dân chủ, tự do ngôn luận, không có cái gì mà họ không nói tới, không bàn tới. Nói thẳng không quanh co. Thánh nhân, gíáo chủ, quốc trưởng v.v cứ thế mà vạch thẳng mặt, nói thẳng lời. Không ai chửi báo chí của họ là “vạch áo cho người xem lưng” hay phản loạn. Việc họ công khai hóa những sai lầm nhơ bẩn của dân tộc họ, đất nước họ, chính quyền họ, (Kỳ thị, đàn áp, hối lộ, v.v) nó tự nhiên, và cũng chỉ là một buổi nói chuyện.
Nhất là báo chí, luôn luôn có ít nhất hai loại bài đối nghịch. Và lá thư độc giả cũng một cách trình bày rất nhiều ý kiến tương phản. Người viết bình luận, ý kiến, quang minh, thẳng thắn! Vì họ tạo ra được cái ý thức môi trường như thế, mỗi cá nhân ý thức, thực thi và thể hiện cái “quyền” của họ là nói cùng bổn phận và phê phán “vì đó là đúng” hơn là theo “tiêu chuẩn phe ta”, nên xã hội người họ hiên ngang và chẳng có ai là “làm cha” của xã hội. Lãnh tụ chính trị, tôn giáo, văn học, cũng cứ bình đẳng, không ai sợ ai cả! cái họ sợ là thiếu đì cái lý và cái quyền được nói, vì cái quyền được nói và cái bổn phận nói đối diện những sai trái và bất công, chính là những cái giúp họ có thể điều chỉnh và ngăn chặn những tệ đoan và bất công trong xã hội.
Đấy là xã hội tự do. Còn bên Á châu một số nước nói chung và VN nói riêng, ngay như trong sinh hoạt bình thường nơi hải ngoại, các diễn đàn internet chat như PalTalk, thì người người quen cái nếp “nhã nhặn”. Những lập luận thường được nghe như “Tránh voi không xấu mặt nào”. Kính trên và nhường nhịn với các ông “đại gia” trong cộng đồng. Còn đối vói chung quanh, thì một câu nhịn chín câu lành. Dĩ hòa vi quí. Và cứ thế mà cúi đầu, không ai quan sự việc xảy ra có đúng hay sai, có hợp lý công bằng hay không? tất cả “lặng thing” cười nhẹ nhàng cho êm cửa êm nhà. Người cùng phe cùng Đảng cùng Hội cùng Thuyền thì “cứ đóng cửa bảo nhau, đừng vạch áo cho người xem lưng” theo cái kiểu “đảng sai đảng sửa” đừng nói chi nhiều…quê lắm!!!. Và cứ thế từ cung cách cư xử giữa cá nhân với cá nhân, đến cá nhân với tập thể, với đất nước. Thật là một xã hội “thiên đường” anh phận, NHỊN ĐỂ ĐƯỢC YÊN!!! dần dà đi đến cái “nô lệ, nhịn, nhục và nhục, rồi đến nhục”. Thấy bất công vô lý nhưng không nói, không muốn nói và không dám nói. Bị đạp vào mặt, bị lừa gạt một cách trắng trợn, thì cứ im để “vẽ lấy đẹp đoàn kết”, hơn là phản kháng... “nhìn không đẹp”.
Trong nước đã thế! Ngoài này cũng không khác gì. Viết ra một điều gì cứ sợ người này sẽ nói thế này, người kia sẽ nói thế nọ. Hội này nó sẽ phiền lòng, Đảng kia sẽ buồn tâm, nhiều lúc nói lên hay thắc mắc về những chính sách và những hành xử trong lòng sinh hoạt Hải ngoại thì cứ sợ bị chụp mũ bằng những tội danh mơ hồ phi lý luận như “việt cộng, việt gian đánh phá Cộng đồng” vì nó dám vạch ra cái sai của “phe ta”, và cứ thế kẻ “ngông thì cứ bịp dân” và dân thì cứ “nhịn để êm” chứ không mấy ai trực diện điều chỉnh vấn đề vấn đề theo cái lẽ công bằng bình đẳng. Mặc dù đa số vẫn cứ lên án CS, kêu gọi hãy trả sự thật, nhưng chỉ là “sự thật” đối với và dành cho kẻ thù (CS). Còn những sai trái của “chúng mình” thì OK! lờ được cứ lờ. CS cũng thế, lên án hải ngoại, lên án thành phần dân chủ, nhưng “sự thật” về ĐCS, phải theo lề bên phải của Đảng CS.
Bao che được tí nào hay tí ấy. Nếu rõ ràng quá thì cười trừ, dù sao nó cũng là đồng chí!
còn cái SAI TRÁI (phe ta) thì cứ cho qua. Và cứ với luận điệu đó, sự can đảm đối diện với sự thật ngay trong sinh hoạt hằng ngày theo dân chủ tính, không mấy ai thực thi và rồi ai nấy “im lặng”, lừa mình, gạt người, và nuôi tính nô lệ làm gương cho thế hệ sau.
Tại Việt-Nam ai móc hay phê bình Đảng CS là bị tù hay bị thủ thiêu cũng như phe nhóm cầm quyền tránh né trách nhiệm “bổn phận của tiếng nói” bằng cách “bóng chuyền”, như vụ án dân oan, Trung Ương “đá về Tỉnh”, Ủy Ban Tỉnh đá xuốn Huyện, và rồi Huyện đá lên thành phố v.v với những lý do“nó xử ní, tớ không dính líu”... còn xã hội thì không quan tâm, vẫn cứ nhịn để được chín câu lành, không giúp, dù một tiếng nói ...để đánh bóng cho cái hình ảnh “đoàn kết thiên đường XHCN”.
Ai lên tiếng thay thắc mắc về những “giai tầng lãnh tụ” Hội Đoàn, Phe Phái thì lập tức bị chụp tội danh phản động, hay nếu sự kiện quá rõ không thể chụp, thì ai nấy đá tới đá lui … “là nó không liên quan đến tớ…tớ không nói, không ý kiến”….và rồi à ơ dí dầu….đấm bùn sang ao, dù rằng biết nó vô lý.
Những tư tưởng đó, trở thành quán tính, luật, chân lý, nguyên tắc v.v trong những sinh hoạt của người VN. Hiện tượng này khiến cho một số ngưòi hữu tâm dẫu nghĩ ra được chín chắn, quyền lợi đất nước, cũng không còn dám cất tiếng nói thẳng thắn được nữa. Can đảm lắm thì tìm cách nói lượn vòng vòng..y chang như đang sống trong chế độ CSVN vậy. Tất cả dồn hết sức, miệt mài, hung hăng bảo vệ hư cấu “của phe nhóm” của một cá nhân...chứ không chú hết tâm sức vì tiền đồ, lợi ích thực chất DÂN CHỦ THẬT SỰ cho đất nưóc dân tộc.
Tất cả khó khăn của đấu tranh hôm này, là ở não trạng tư duy của mỗi chúng ta. Ngôn luận là quyền nói và bổn phận lắng nghe và lên tiếng trước những bất công, vô lý dù nhiều khi sự kiện không liên quan đến ta.
Do đó, càng cần phải thực thi cái dân chủ tính trước khi mở miệng hoặc khoác áo dân chủ trước dư luận, nếu như mệnh danh đấu tranh dân chủ, nhưng không biết dùng cái lý để phản biện bảo vệ quan điểm ngược lại hành xử theo cái tính bán khai dân chủ của CSVN là cái “dân chủ theo quy định phe ta”, thuận ta là dân chủ khác ta là phá hoại …. bất cần phán xét theo cái lý và bằng chứng … thì đó đúng hơn là hành xử của thành phần ngụy quân tử chính trị thời cơ, treo đầu dê mà bán thịt chó một cách khinh thường sự nhận định của dư luận, chứ không phải là dân chủ tính.
Nếu không làm được những căn bản “quyền và bổn phận” của dân chủ tính, thì chẳng còn giá trị gì. Như các tờ báo chí ĐCS. Khoá miệng người ta để chỉ còn có mình nói, và những người nói như mình. Vì ít gì cũng còn có cái cớ tại Đảng nó bắt thế!
"Khi bất đắc dĩ phải sống trong những hoàn cảnh có những luật lệ ràng buộc mình một cách bất công, phi lý thì cá nhân hay tổ chức nào muốn được tự do thực sự tất không được cúi đầu tuân thủ để mình trở thành hợp pháp hầu cá nhân hay tổ chức ấy khỏi tự thắt cổ mình; trái lại mỗi cá nhân hay mỗi tập thể phải khéo léo, khôn ngoan, can đảm, và vui lòng trở thành bất hợp pháp, tự gạt các luật lệ bất công phi lý ấy ra khỏi các sinh hoạt của mình, thì cá nhân hay tổ chức ấy mới được tự do thật sự. Và đặc biệt trong lãnh vực Tôn giáo, việc trở thành bất hợp pháp như thế là điều có thể thực hiện được trong tầm tay, chỉ cần với một chút dũng lực mà thôi."
Tiếng nói ngôn luận dân chủ, chính là cái món ăn tinh thần của mỗi cá nhân trong mỗi xã hội. Khi chính mỗi cá nhân chúng ta ý thức được cái giá trị dân chủ, biết thể hiện cái quyền và bổn phận, cùng nhau cổ xúy người khác quan tâm và nói, thì những sự bất công, tệ nạn luôn sẽ bị dìm xuống mức khả quan không gây hại đến xã hội tạo ảnh hưởng xấu, cái để kiểm soát không ai bằng người đối lập và những tiếng nói dư luận, vốn dĩ thiên hạ có thể gạt người nhưng thiên hạ không thích bị gạt, vì thể dân chủ chính là cán cân công lý để phân định sự thanh lọc lựa chọn của dân chủ tính qua sự bình luận minh bạch tối thiểu.
Dân và nước VN đã bị Chế Độ CSVN lừa gạt hơn 60 miền Bắc, gần 40 năm miền Nam, nên mặt trận hôm nay là người VN chân chính, thì không chỉ chống CSVN mà còn luôn “cảnh giác” với những “âm mưu về với XHCN” dưới chiêu bài “dân chủ” mà lại có những hành động trái ngược với “tinh thần dân chủ” làm lợi cho CS.
Vì có ích gì khi kể lại những tội ác trong quá khứ mà không đủ can đảm thực thi dân chủ tính nhìn vào những sự thiếu minh bạch đang diễn ra ở hiện tại ngay trong sinh hoạt dân chủ? Nếu mỗi cá nhân không vượt qua được những bức tường lòng của chính mình, không xếp lại được những định kiến tự tâm mình, và mỗi người - hay nhóm người - đều nhất định bảo thủ trong “phe ta” của riêng mình thì chúng ta thì khó mà qua khỏi đuợc cơn quốc nạn này. Vấn đề không phải là XHCN có “ban trả lại Tự Do hay không?” mà là con người có dám thực thi dân chủ tính đem sự thật thúc đẩy dân trí thực thi trong cái tự do tư tưởng KHÔNG vùng cấm địa. Để nói, Hãy nói và nói như việc mình Để Nói.
Posted by Kunieda Aoi Huynh