Mittwoch, 12. Juli 2017

Cái ta...

Trung Quốc thua khi tòa án PCA phán quyết đường lưỡi bò của Trung Quốc không có pháp lý chủ quyền lịch sử. Như vậy Dân Phi... có quyền đánh bắt hãi sản trong chủ quyền của họ. Còn Việt Nam thì ra sao khi ngư trường của ta bị đầu độc, lệnh cấm đánh cá do Trung Quốc đưa ra và đâm chìm ngư thuyền của dân ta đánh bắt ngư nghiệp trong phạm vi chủ quyền biển đảo của ta. Mà Chính quyền độc tài Việt Nam dâng hiến cho Trung Quốc dùng vũ lực xâm chiếm đến nỗi không dám mở miệng kiện Trung Quốc ra tòa án Quốc tế. Chỉ dám lên báo đài Việt Nam ru dân ta ngủ bằng lời nói. Chủ quyền biển đảo là của Việt Nam, nhưng lại ký kết hợp tác với cảnh sát biển Trung Quốc trên vùng biển của ta cuối tháng 06.2016 vừa qua. Chẳng khác nào công nhận đường lưỡi bò biển Đông và qQuần đảo HS- TS thuộc Trung Quốc.
Thôi rồi Bắc bộ... từ đây
Còn gì đâu nữa mà đòi bán buôn
Buôn dân bán nước kiếm quyền
Cha truyền con nối một đời vinh hoa
Tòa án quốc tế đưa ra
Lịch sử Trung Quốc không thuộc biển Đông
Dân Phi... lại dám đưa ra
Đảng ta co rút như gà mắc xương
Trăm năm không chóng thì chày
Cơ đồ mất hết bởi loài quỷ tham
Đời người sống được bao lâu
Một lần rạng tỏ lưu truyền sử xanh
KN
Cái ta...
Ta không phải là ta
Giữa cuộc đời ô trọc
Đầy rắn rết tanh hôi
Chính vì tâm tự kỷ
Ta phải tìm chính ta
Đem tươi mát vào đời
Xua tan lòng tự kỷ
Cuộc đời sẽ thanh cao
KN

Thương người "Em, Anh...."

Thương nguời như thể thương thân
Thân người khó kiếm đừng làm thân Ma...
Năm châu bốn bể một nhà
Nghĩa tình non nước con người tự do...
Thân ma gian ác bạo tàn
Độc tài độc trị chuyên đàn áp dân
Tình ma gian dối lọc lừa
Chuyên quyền độc đoán độc quyền hại dân
Thân người chính nghĩa cao sâu
Như vì sao sáng trong bầu trời trong...
Tình người nghĩa nước non xanh
Sâu như nguồn nước trong lòng đại dương...


KN
Im meine Liebe
Tình thương Cha Mẹ tôi
Bild könnte enthalten: eine oder mehrere Personen, Selfie und Nahaufnahme

Samstag, 1. Juli 2017

Quyền năng...




Quyền năng...
Không ai có quyền năng
bằng những lời giáo điều
Của những nhà độc tài
Đưa người vào nô lệ
Phục vụ cho nhóm người
Quyền hành lẫn độc tôn
Quyền năng ở trong ta
Tâm ta biết suy nghĩ...
Đâu là phải và sai...
Giữa hai đường phân biệt
Khoảng cách một đường không...
Đó là tâm thật sự
Một cái tâm dối trá
Trong chế độ độc tài
Không có đường phân biệt
Đâu là dân vạn đại
Đâu là kẽ lọc lừa
Tiêu diệt mầm mống ta
Đưa dân vào nô lệ
Cho quyền hành phương Bắc
KN

Suy nghĩ, chia sẽ và hành động
"Độc tài và các chế độ bất công được thành hình, khi tập đoàn của họ không thể giải quyết vấn đề của họ một cách dân chủ."

Khi độc quyền lảnh đạo...

Sau 3 tháng cuối cùng Chính quyền độc tài đã phải công nhận cho Formosa là đã gây ra vụ phá hoại môi trường Biển. Thế tại sao Chính quyền lại đi đánh dân khi người dân đòi hỏi minh bạch về thảm họa cá chết? Còn nhựng người ngăn cấm báo chí đưa tin và tuyên bố là do thủy triều đỏ,,,? và những người cán bộ tắm biển làm màu ... xúi dân ăn cá thì như thế nào. Tại sao không xữ...? Với số tiền 500 triệu US Dollar bồi thường không đủ để khôi phục lạ vùng biển vì chất độc đã thấm vào lòng đất mất vài chục năm. Còn nhiều nữa mình sẽ nói tiếp sau mối họa 70 năm ai đứng đằng sau dù Formosa là của Đài loan, một công ty chỉ chuyên môn sãn xuất công nghệ nhựa "Plastic" được thành lập năm 1958... Chứ không phải sãn xuất "Gang,Thép..."
Vor 1 Jahr
Deine Erinnerungen anzeigenchevron-right
2016.08.05 Die Polizei schlug Demonstranten Katastrophe für Formosa tote Fische im Meer verursacht ... Am 2016.06.30 Formosa Ha Tinh anerkannt Umweltverschmutzung Katastrophe verursachen. Wer verantwortlich ist, und die Opfer der friedlichen Proteste zu kompensieren, waren Regierung ordnete die Polizei brutal geschlagen und verhaftet Demonstranten Umweltschutz
08.05.2016 Công an đánh người biểu tình vụ Formosa gây ra thảm họa cá chết ở biển Hà Tĩnh... Ngày 30.06.2016 Formosa đã công nhận gây ra thảm họa ô nhiễm môi trường. Ai sẽ chịu trách nhiệm và bồi thường các nạn nhân biểu tình ôn hòa, đã bị Chính quyền ra lệnh cho công an đánh đập dã man và bắt người biểu tình bảo vệ môi trường

Montag, 26. Juni 2017

TỪ KHI CÁNH HẠC XE MÂY


Thích Pháp Trí
24. Juni 2015 um 01:43 ·
"TỪ KHI CÁNH HẠC XE MÂY
MANG THEO TÂM TRẠNG BUỒN THAY TỈNH NHÀ
CHÂN NHÂN THƯỢNG SĨ NƠI XA
ƯU TƯ GIÁO HỘI THỞ RA ĐÀ THÀNH!!'"
( Thành kính tưởng niệm đại lão hoà thượng thượng QUANG hạ THỂ , thành kính đảnh lễ đại lão hoà thượng thượng TRÍ hạ QUANG)



ĐỐI VỚI XÃ HỘI MỘT CON NGƯỜI CÓ TÀI MÀ VÔ ĐỨC, THÌ SỬ DỤNG CÁI TÀI ĐỂ LỢI MÌNH HẠI NGƯỜI, LÀM CHO XÃ HỘI SUY VONG, ĐỐI VỚI ĐẠO, NGƯỜI CÓ TÀI VÔ ĐỨC, SỬ DỤNG CÁI TÀI ĐỂ MƯU CẦU DANH LỢI, ĐỊA VỊ, BẤT CHẤP MỌI THỦ ĐOẠN ĐỂ ĐẠT ĐƯỢC MỤC ĐÍCH. LÀM BĂNG HOẠI GIÁ TRỊ PHẠM HẠNH VÀ LÀM CHO Ô UẾ TĂNG ĐOÀN, MẠT PHÁP.
ĐỜI VÀ ĐẠO XEM THƯỜNG HẠNG NGƯỜI NÀY, NHÂN QUẢ HAY ĐẾN CHẬM NÊN CON NGƯỜI CÓ Ý XEM THƯỜNG!
- THÁI TỬ TẤT ĐẠT ĐA XÃ BỎ NGÔI VỊ THÁI TỬ: NGÀI XEM THƯỜNG ĐỊA VỊ VÀ DANH VỌNG, KHÔNG BỊ NÓ CÁM DỖ.
- THÁI TỬ TẤT ĐẠT ĐA TỪ BỎ LÂU ĐÀI, VÀNG NGỌC, CHÂU BÁU: NGÀI XEM THƯỜNG CỦA CẢI VẬT CHẤT VÀ KHÔNG BỊ NÓ CHI PHỐI.
- THÁI TỬ TẤT ĐẠT ĐA GIẢ TỪ VỢ ĐẸP, CON NGOAN, CUNG TẦN MỸ NỮ: NGÀI XEM THƯỜNG SẮC DỤC, LÀM CHỦ ĐƯỢC CHÍNH MÌNH.
TẤT CẢ ĐỊA VỊ, DANH VỌNG, CỦA CẢI, VẬT CHẤT, SẮC DỤC..... ĐỨC PHẬT ĐỀU XEM THƯỜNG VÀ KHÔNG BỊ CHÚNG CÁM DỖ, CHI PHỐI, NGÀI LẤY SỰ GIẢI THOÁT ĐAU KHỔ CHO CHÍNH MÌNH VÀ CHÚNG SANH LÀM LÝ TƯỞNG SỐNG, TINH THẦN PHỤNG SỰ CHÚNG SANH, HOẰNG DƯƠNG CHÁNH PHÁP LÀM NỀN TẢNG.
CÒN CHÚNG TA THỜI ĐẠI BÂY GIỜ THÌ SAO? MANG DANH LÀ "CON PHẬT" LÀ ĐỆ TỬ PHẬT NHƯNG PHẦN LỚN CHÚNG TA ĐI NGƯỢC LẠI HOÀN TOÀN VỚI LÝ TƯỞNG CỦA VỊ CHA LÀNH !
BON CHEN
TRANH CHẤP
THỦ ĐOẠN
LỪA GẠC
THAM Ô
HỐI LỘ
THÂN QUYỀN
NỊNH NỌT
BÁN THẦY
CẦU DANH
ÔM - NẮM- GIỮ- BẢO VỆ : DANH LỢI, VẬT CHẤT, ĐỊA VỊ. BẤT CHẤP TẤT CẢ ĐỂ ĐẠT ĐƯỢC MỤC ĐÍCH.
TẤT CẢ CHỈ ĐỂ THỎA MÃN NHU CẦU, NÔ LỆ CHO CÁI TÔI BẢN NGÃ VÀ SỰ THAM LAM, GIẬN GIỮ, SI MÊ CỦA MÌNH MÀ THÔI!
" PHÂN KIA VỐN ĐÃ HÔI RỒI
NGƯỜI ĐEM BÔI TRÉT BỘI PHẦN TANH HÔI
PHÂN HÔI NƯỚC RỬA SẼ THÔI
TÂM HÔI BIẾT LẤY THỨ GÌ RỬA TRÔI"
THÍCH PHÁP TRÍ - TỈNH MỘNG KÍNH GHI!


Nụ cười dân gian

Trần gian rộn rả tiếng cười
Khi tâm biết lặng... tình người mang theo...
Lắng nghe những tiếng khóc thầm
Lòng người gian ác cho đầy túi tham...
Đời người cuộc sống bon chen
Tâm thiện tâm ác khó đường phân minh
Hãy nghe tiếng nói trong ta
Nơi đâu thiện ở... nơi tà bỏ đi...
Lòng người mong muốn đổi thay
Tự do dân chủ theo đà văn minh...
Nụ cười xảo trá buông rơi
Nụ cười chân chính đa nguyên cùng người
Chung tay dựng đắp cơ đồ
Bảo vệ nòi gióng gióng dòng Việt Nam
Từ đây vang dậy tiếng cười
Thay cho tiếng khóc nụ cười dân gian

KN

Sonntag, 25. Juni 2017

"Tôi và bạn có một sự kết nối không bao giờ gián đoạn để đi tới mục đích! Trên lưng tôi cỏng bạn đi trên con đường mòn, trái tim của chúng ta đập cùng một nhịp. Tôi yêu thích cái sâu rộng không khoảng cách, trái tim tôi nhịp đập nhanh nhẹn, trong Tâm tôi có sự mạnh mẻ. Đó là Tự do sự sống quyết định của tôi."

https://scontent-frt3-1.xx.fbcdn.net/v/t31.0-8/13495406_258673291169602_1230126735758209611_o.jpg?oh=352a22f36dd1047cf97950feee2520f9&oe=59DBCCA8

In ewiger Verbundenheit, bringe ich dich an dein sicheres Ziel! Auf meinem Rücken trage ich dich zu neuen Pfaden, unser Herz schlägt den gleichen Takt. Ich liebe die Tiefe und die Weite, mein Herz schlägt heftig, der Geist ist stark. So lebe ich stets die Freiheit. Von Mara Brisees



Hà Nội- Sàigòn...
Hà Nội chán lắm em ơi
Ăn như chiến hạm không chừa một ai
Hà Nội là chốn cung đình
Quan trên thì thụp mưu cầu hại dân
Nước nhà một cỏi sơn hà
Chia nhau giao khoán cho phường Bắc phương
Hà Tĩnh Vũng áng chưa yên
Nay lại thêm xác mười người không quân
Truyền hình được tiếp làm theo
Quảng cáo thương mại cho đàn hại dân
Quốc phòng khỏi nói ôi thôi
Từ trên xuống dưới toàn là vong nô
Sài- Gòn một thuở năm nào
Tính tình phóng khoáng con người tự do
Ngày nay chẳng khác Bắc hà
Toàn dân tham nhũng chạy quyền lên cao
Cướp dân cướp đất làm vui
Có còn đâu nữa Sài- Gòn năm xưa
Kinh doanh không chức không quyền
Không tiền đút lót đừng hòng chen chân
Việt Nam quả thật tứ bề...
Khó lòng thoát khỏi sao vàng Bắc phương
Báo... Đài... chỉ có tuyên truyền
Theo một giọng nói của bầy Hán nô
Người dân ý thức không cao
Chỉ lo trốn chạy ra ngoài hanh thông
Tự do dân chủ không đòi
Độc tài đảng trị còn gì nước ta
KN

Nói chuyện về Tâm linh của phần hồn thấy có điểm nào khác biệt không hay là sự khác biệt do chính mình là bậc Cha Mẹ đã dạy phần hồn khác đi...?

Chính Cha Mẹ là người đã tạo ra phần "Thể xác, Tâm Linh của phần hồn kế tiếp mình cho "Đời nối Đời". Mà không dạy phần hồn kế tiếp của mình sáng tạo ra làm sao cuộc sống của nó được "Tốt hơn" cuộc sống là có sự "Tự do Dân chủ Đa nguyên" của nó hơn là sự sống trong sự "Dối trá, lọc lừa" mà ngay chính đời này mình đang gánh lấy và nhận thấy được. Phải có sự thay đổi ngay trong chính ta đời này cho Phần hồn kế tiếp ta noi theo và vươn lên cái "Giá trị" của Quyền được làm người "Tự do" trong một Quốc gia "Dân chủ" của "Đa nguyên" thật sự.

KN



Bild könnte enthalten: Pferd

Mittwoch, 21. Juni 2017

Đơn âm và đa âm

Đơn âm và đa âm
Loài người làm ra âm nhạc là để thỏa mãn thú vui tinh thần của mình. Các nhạc cụ được sử dụng để mô phỏng âm thanh ở trong trời đất, từ đó mà tạo thành âm luật và những cung bậc khác nhau. Cung bậc càng nhiều thì sự mô phỏng âm thanh càng đầy đủ và trung thực. Vì vậy mà người ta tập hợp nhiều loại nhạc cụ, rồi tạo thành dàn nhạc để âm thanh được giao hưởng mà đến tai người nghe vậy. Một cây đàn có nhiều giây thì âm thanh mô phỏng càng nhiều, ngược lại đàn một dây thì bị hạn chế trong việc diễn đạt âm thanh, vì thế mà trở nên đơn điệu.
Trong đời sống con người, việc chỉ tiếp nhận thông tin một chiều khiến cho sự việc thiếu đi tính trung thực và khách quan. Xã hội ngày nay gọi đó là tính Dân chủ. Thiếu đi môi trường dân chủ trong sinh hoạt chính trị hay bất cứ công việc nào khác cũng sẽ dẫn đến một kết quả là sự việc bị che lấp và mê hoặc. Việc người nghe chỉ tiếp nhận thông tin qua một chiều hướng duy nhất khiến cho sự thật bị bưng bít, vì thế mà không thể đạt đến sự dân chủ và tiến bộ. Điều đó cũng như việc nghe đánh đàn một dây vậy.
Xưa, Án Anh đi sứ sang nước Lỗ. Lỗ Ai Công hỏi:
- Tục ngữ có câu: Không hỏi ba người thì bị mê hoặc. Nay quả nhân bàn việc với mọi người trong cả nước, nhưng nước Lỗ vẫn loạn là tại làm sao?
Án tử trả lời:
- Sử dĩ ngày xưa nói không hỏi ba người thì bị mê hoặc là vì một người nói sai thì có hai người nói đúng. Vì thế mà ba người đủ làm thành nhiều người. Cho nên không hỏi ba người thì bị mê hoặc. Nay bề tôi nước Lỗ có hàng trăm hàng ngàn mà tất cả đều theo cái lợi riêng của họ Quý (Quý Thúc Tôn là đại thần chuyên quyền). Như vậy số người không phải không đông, nhưng lời nói là lời nói của một người. Làm gì có ba người? Vì vậy, dù bệ hạ có hỏi tất cả những người trong nước, nhưng nước cũng vẫn không khỏi loạn!
Nay, ở tại Việt Nam ta. Chính trị thì có đủ các Bộ, Ban, Ngành. Thông tin đại chúng thì có những mấy trăm báo đài cùng truyền hình góp mặt. Các tổ chức chính trị - xã hội có đầy đủ cả, cớ làm sao mà mọi sự rối ren không thể kiểm soát? Đất nước trở nên rối loạn, mọi người đối xử với nhau theo kiểu luật rừng: mạnh được yếu thua. Kinh tế thì tụt hậu so với các nước khu vực, với một nền sản xuất lạc hậu. Dân thì bị thất nghiệp và nạn quan tham sâu mọt hoành hành. Xã hội đầy rẫy những bất công chồng chất, ấy là tại làm sao?
Tại sao có những mấy trăm tờ báo cùng phát thanh truyền hình mà những ý kiến trung thực của người dân không được đề cập? Ngược lại chỉ một mực ca ngợi sự lãnh đạo sáng suốt của Đảng với những thành tích lẫy lừng năm châu bốn biển? Tại sao chỉ thấy các báo đài tuyên truyền về đường lối, chủ trương của đảng mà không nêu ý kiến của người dân, không nói lên thực trạng bất công xã hội? Xin thưa, đó là vì các báo đài này đều thuộc sự kiểm soát của nhà nước, do đảng nắm giữ. Các tổ chức chính trị - xã hội có đầy đủ cả, sao lại không đấu tranh cho quyền lợi của con người, không bảo vệ người dân? Xin thưa, nguyên nhân là vì các tổ chức này đều trực thuộc Mặt Trận Tổ Quốc, do đảng lãnh đạo. Vì thế cho nên, tuy có mấy trăm báo đài và đầy đủ các tổ chức xã hội nhưng tất cả đều nói và làm theo sự chỉ đạo của một đảng. Đó là nguyên nhân mà sự thật bị che dấu, dân chủ và nhân quyền bị mất đi.
Trong một đất nước mà không có tự do thông tin thì không có chỗ cho những tiếng nói và quan điểm khác nhau. Trong chính trị thì gọi là mất dân chủ, là chuyên chế, là độc tài. Công việc của một đất nước, một xã hội thì mọi người dân đều được bàn thảo, mọi tổ chức và cá nhân đều có quyền và trách nhiệm được tham gia. Nay những người tham gia góp ý đều bị quy cho tội danh phản động và thành phần bất mãn thì thử hỏi ai còn dám lên tiếng? Đất nước vì thế mà ngày càng rối loạn vì mất dân chủ, những kẻ có quyền hành làm theo ý riêng mình với mục đích mưu lợi cho cá nhân và phe nhóm.
Một xã hội mà chỉ có một đảng cai trị thì sẽ mất dân chủ, những tiếng nói khác nhau để xây dựng đất nước bị bưng bít và cấm đoán. Mọi thông tin đều bị kiểm duyệt và phải nói theo sự chỉ đạo của nhà nước độc tài. Những tiếng nói dân chủ và khách quan vì thế mà không được cất lên. Điều đó giống như việc nghe âm thanh của cây đàn một giây vậy, đơn điệu và nhàm chán. Nó không thể đại diện được hết những âm thanh khác mà chúng ta cần phải nghe. Âm thanh của một cây đàn sẽ trở nên hay và đa dạng hơn nếu nó được những nhạc cụ khác hỗ trợ. Nói cách khác là khi nghe nhạc hòa tấu thì sẽ hay hơn rất nhiều khi nghe độc tấu.
Con đường duy nhất để có dân chủ là phải có đa đảng trong một đất nước. Có nhiều đảng thì mới thể hiện được hết những trí tuệ và tài năng của mọi người trong xã hội. Chỉ có dân chủ thì thông tin mới không bị bưng bít, sự thật mới có thể đến được với người dân. Khi ấy thì chúng ta sẽ được tiếp nhận thông tin đa chiều và khách quan, điều vẫn diễn ra như cuộc sống vốn có vậy. Chúng ta không còn phải nghe một luận điệu cũ rích và nhàm chán được phát ra từ cây đàn một dây cổ lỗ sĩ nữa, thay vào đó là cả một dàn nhạc với đầy đủ những nhạc cụ khác nhau. Âm thanh vì thế mà trở nên đa dạng, trung thực và khách quan hơn. Giúp thỏa mãn nhu cầu và thị hiếu của người nghe, cuộc sống vì thế mà trở nên tự do và tươi đẹp!
Cây đàn một dây không thể đại diện cho tất cả mọi loại nhạc cụ được. Âm thanh của nó vốn không phải là tất cả, mà chỉ là một trong những âm thanh mà thôi. Vì vậy không thể nói rằng cây đàn một dây là tất cả âm nhạc, là ưu việt nhất được. Tất cả mọi người dân Việt Nam cũng như tôi đều muốn được nghe âm thanh giao hưởng của một dàn nhạc, chứ không phải thứ âm thanh đơn điệu của cây đàn một dây kia.
Đăng bởi Minh Văn

Xã hội...
Ngày nhà báo Việt nam
Nhà văn hay nhà báo
Con người của tự do
Không bao giờ biết sợ
Một tiếng nói chân chính
Trong con người của mình
Xã hội là ác mộng
Khi gặp những nhà báo
Chỉ biết theo luồn cúi
Như đom đóm ăn tàn
Theo ý đảng độc quyền
Xã hội thật tốt đẹp
Khi gặp những phóng viên
Dám nói lên sự thật
Của ý thức con người
Không sợ nạn cường quyền
Một xã hội thối nát
Khi gặp những nhà văn
Chỉ biết nhậu xay xỉn
Đưa tin theo định hướng
Cho dân trí ngu đần...
Một đất nước tan nát
Khi báo chí im lặng
Không dám quyền làm người
Sự tự do ngôn luận
Dân chủ của nhân dân
Của phóng viên báo chí
Về hiện tình đất nước
Trong sắt máu hận thù
Của độc tài đảng trị
KN




Dienstag, 13. Juni 2017

Thiên đường nói dối

  Thiên đường nói dối
Trong giao tiếp, nói dối một chút sẽ làm cho câu chuyện của bạn trở nên thi vị. Nhưng nếu trở thành thói quen, thì đó thực sự là một thảm họa. Hẳn ai cũng hiểu được điều này, vì người ta không thể sống trong mê cung lừa dối. Khi mà mọi thứ bị mất phương hướng, chúng ta sẽ không phân biệt được thế nào là đúng sai. Cho nên cần phải có sự hiện hữu của chân lý và sự thật. Niềm tin là nền tảng vững chắc cho mọi mối quan hệ xã hội. Con người không thể xây dựng các giá trị nhân bản dựa trên sự dối trá.
Thế giới có một ngày gọi là “Cá tháng tư”, nhằm vào 1 tháng 4 hằng năm. Hay còn gọi là ngày nói dối, với ý nghĩa đây là ngày hội vui vẻ, tinh nghịch cho những người có tính hài hước. Trong ngày này người ta tung nhiều tin đồn không đúng sự thật, nhằm tạo niềm vui hoặc trêu chọc ai đó. Họ được phép làm điều này trong cả ngày 1 tháng 4, bước sang ngày khác thì mọi sự trở lại bình thường.
Nói dối là rất kinh khủng, bởi nó khiến người ta phải quay cuồng trong giả tạo. Tất cả mọi thứ sẽ bị rối tung rối mù, xã hội đảo lộn hết cả. Cho nên cả năm chỉ có một ngày nói dối là đã quá sức chịu đựng rồi. Một số nước còn quy định chỉ nói dối trong nửa ngày mà thôi (tức là đến 12 giờ trưa ngày 1 tháng 4 thì kết thúc), như các nước: Anh, Canada, New Zealand...; Sở dĩ như vậy vì người dân những nước này bản tính nghiêm túc, thích tôn trọng sự thật.
Chuyện thế giới là vậy, một năm có một ngày nói dối. Ấy nhưng người Việt Nam có hẳn 365 ngày nói dối trong một năm, cứ liên tục như vậy đã 85 năm rồi. Thật là kinh khủng và ngoài sức tưởng tượng, nhưng đó là sự thật chứ không hề bịa đặt chút nào. Vì tôi viết bài này không nhằm vào ngày cá tháng tư. Sở dĩ nói là 85 năm, vì kể từ khi đảng Cộng sản ra đời. Từ đó, người dân Việt Nam không còn biết đến khái niệm nói thật là gì cả.
Tại sao lại như vậy? Nguyên do là tại cái “Chủ nghĩa Cộng sản” hoang tưởng. Đây là một học thuyết ngược đời, không thể áp dụng trên thực tế. Nhưng người ta lại bắt toàn dân phải nghe theo. Không ai dám phản đối, vì nếu làm như vậy thì sẽ bị ngồi tù hoặc giết hại. Thành ra người dân thấy sai mà không phản đối, biết là phi lý nhưng không dám nói. Sự thật thì phải che dấu, nhưng lại toàn nói những điều trái với lòng mình mà thôi. Lâu dần họ trở thành những người nói dối xuất sắc nhất thế giới. Luôn có một cái máy chém treo lơ lửng trên đầu, ai nói thật thì bị nó chém chết. Do vậy mà người ta phải vận dụng hết trí thông minh để phục vụ cho việc nói dối. Rồi rèn luyện đến mức trở thành kỹ năng và phản xạ tự nhiên.
Cái sự nói dối này không chỉ ở người dân, mà toàn xã hội như vậy cả. Bộ máy cầm quyền là những người đi tiên phong. Họ nói dối như cái máy, không cần phải biết ngượng, vì xung quanh ai cũng thế. Chỉ cần trích dẫn câu khẩu hiệu của đảng là rõ ngay: “Nhà nước của dân, do dân vì dân, tất cả quyền lực thuộc về nhân dân”. Họ có nói dối hay không, và đến mức nào? Điều này dân tộc Việt Nam và thế giới đều biết cả rồi. Người dân thấm thía hơn ai hết, những 85 năm kia mà. Vì anh có tài đến mấy, cũng không thể lừa dối tất cả mọi người trong mọi lúc được.
Để biết một người có nói dối hay không thì người ta phải dựa vào những người nói thật xung quanh. Nhưng tất cả đều nói dối thì phải làm thế nào? Có lẽ là vô kế khả thi đối với một xã hội như vậy.
Hồi trẻ tôi cũng hào hứng với ngày cá tháng tư lắm, vì nó vui và phù hợp với tâm lý lứa tuổi. Nhưng rồi bổng giật mình nhận ra rằng, những lời nói dối trong ngày này không có tác dụng gì đối với người Việt Nam. Thì ra quanh năm sống trong dối trá, nay họ đã chán rồi. Chỉ có những lời nói thật mới có thể gây được bất ngờ thú vị mà thôi. Khi nghe những lời nói thật, họ sửng sốt mỉm cười, nhưng bao giờ cũng đe một câu: “Nói như thế là phản động, coi chừng công an nó bắt giam đấy!”.
Bởi vậy mà tôi có một đề nghị: Đối với người Việt Nam hiện nay thì ngày “Cá tháng tư” phải đổi thành ngày “Nói thật” mới đúng.
Ở những quốc gia khác, khi ai đó nói dối thì bị người ta khinh bỉ và giận dữ lắm. Việt Nam thì lại coi đó là sự thường, thậm chí còn khen là thông minh và hợp thời vụ. Bởi vậy mà không còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là mảnh đất thiên đường của những người nói dối. Dĩ nhiên là thiên đường của dối trá thì cũng như lâu đài cát, nó không thể hiện hữu bền lâu và hữu dụng cho con người được.
Đăng bởi Minh Văn



Trong tất cả các chế độ độc tài, khi chỉ có một độc đảng cầm quyền thì sự nói dối của nhà nước gây lên sức ép bắt nhân dân phải nói dối theo họ. hoặc phải cúi đầu im lặng chấp nhận cho họ được quyền nói dối không được phản đối.