Mittwoch, 22. Februar 2017

Ông ơi buồn làm chi ?


songthu wrote on Feb 17, edited on Feb 21
Nhà báo Hữu Thọ .
Ông ơi buồn làm chi ?
Đảng ông ngày nay - Một bộ phận không nhỏ
Tham nhũng, tha hóa, biến chất,
Ung thư lờn hết thuốc
Đừng mong cứu chữa làm gì ...
Như thây ma chết chưa chôn
Đời còn u ám
Người dân còn đau thương, ôi máu xương và nước mắt trường kỳ
Xa xa Bản Giốc, ngắm suốt một dải biên cương
Ải xưa hùng vĩ Thiên hạ đệ nhất Nam quan
Ðứng bên này trông sang, sao nhớ tiếc
Sao xót xa đau quặn buồng tim ?
Nhớ mãi mãi muôn đời
Ngày mười bảy tháng hai năm xưa
Một ngàn chín trăm bảy chín
Tiếng súng nổ vang khắp nơi
Xé nát bầu trời biên giới
Quê hương ta vào trận chiến đấu mới
Giặc hung hăng tràn vào 6 tỉnh địa đầu
Máu dân tộc thấm đầy lòng đất mẹ
Quê hương ta từ ngày khủng khiếp
Giặc kéo hơn ba mươi sư ngùn ngụt lửa hung tàn
Giết sạch, đốt sạch, hãm hiếp, chặt chân, chặt tay,
Cả đàn bà có mang, trẻ em mới vài tháng tuổi
Rồi vứt xuống giếng ở Đồng Chúc, Hưng Đạo, Cao Bằng!
Ruộng khô, nhà cháy
Tàn sát thảm sầu
Dao búa tanh mùi máu
Kiệt cùng cuối ngõ đầu thôn
Dấu tích giếng căm thù còn đấy
Cha con chồng vợ một nhà
Bỗng chốc chia lìa đôi ngả
Thiệp cưới chờ người tưng bừng rộn rã
Bây giờ tan tác về đâu?
Sao nỡ quên quá mau ?
"Bài học dạy cho lũ côn đồ"
Nay không cho dân viếng đài liệt sỹ
Trong khi ra rã tăng loa
16 chữ vàng, 4 tốt
”Nghĩa trang Vị Xuyên” ngày xưa,
Những tấm bia mộ của 1600 chiến sỹ
Nam thanh nữ tú
Xung phong hăng hái lên đường
Chống xâm lược bành trướng bắc phương
Thân gửi lại nơi chiến trường quạnh quẽ
Nay khói lạnh, nhang tàn
Hồn người xưa biết phiêu dạt nơi đâu?
Phía biển đông quê nhà
Ai cướp của ta Hoàng -Trường sa ?
Bao chiến sỹ hải quân Việt nam
Gục ngã dưới pháo đạn súng thù xối xả !
Lưỡi bò 9 đoạn la liếm
Biển của ta, trời của ta
Nay chúng ngang ngược bắn, giết, cấm
Đánh đập ngư dân nghèo
Chặn cướp tàu thuyền, hải sản
Huênh hoang đòi tiền chuộc mạng
Biết bao đời người dân ta xứ biển
Sinh sống bình yên
Nhưng nay còn đâu nửa ?
Cảnh trai tráng đua thuyền cùng mặt trời
Sáng sớm giong buồm tung hoành giữa biển khơi
Tiến xa bờ đánh bắt tìm luồng cá ...
Bây giờ thuyền neo đầy bến cũ
Chẳng phải vì xa bến mỏi trở về nằm
Bằng lệnh cấm phi pháp bất nhân
Lũ người vừa ăn cướp vừa la làng
Quan thì hèn với giặc, ác với dân
Lòng người ngao ngán
Ngư dân Việt rồi đi đâu, về đâu ?
Đảng chết lâm sàng từ lâu
Biết bao nhiêu tội ác ngập đầu
nay còn ngăn cấm dân biểu tình phản đối lũ cướp nước
Ông ơi! Ðừng cố chữa! Lòng dân đau
Đảng ơi! Ðừng tiếc nữa! Mặc dân sầu
Để dân bại hoài , bại mãi
Đất nước còn đâu ?
Cuộc đổi đời - đã bao người trăn trở đếm thương đau
Phận tù không tội quên hết cả ngày lẫn tháng
Phí hoài bao sức thanh xuân tươi sáng
Thay chân nhau bị tống hết vô tù
Vẫn không làm sao ngăn cản nổi chí căm thù
Bọn nội, ngoại xâm - bầy sâu đục thân Tổ Quốc
Ngày đêm ăn tàn, phá hại
Núi cũng lở mòn
Nợ công chồng chất
Niềm tin vào những thứ mơ hồ tan rã
Bởi làm sao sống trong dối trá suốt đời ???
Không cam chịu sống quỳ
Lớp anh trước, em sau
Lần lượt đứng lên
Chung ước mơ ngày vui lớn
Toàn dân thao thức sang trang đời
Vì nắng đã lên rồi
Trời mỗi ngày lại sáng
Chim én bay khắp trời
Hương hoa nhài nức nở
Hãy để gió cuốn phăng đi
Bao nhiêu nhục nhằn dâu bể
Bao nhiêu nước mắt
Bao nhiêu mồ hôi
Bao nhiêu bóng tối
Bao nhiêu nỗi đau đời
Đời sẽ thôi gian trá
Khi sự thật lên ngôi
Từ nay người biết yêu người
Người một nước tin nhau
Vững lòng , ngày mai sẽ khác
Những môi khô, lại thắm
Nét mặt cau, lại cười
Tương lai nước Việt rạng ngời
Mùa xuân dân tộc đời đời hoan ca



Việt Nam không thể bao giờ quên
Đày xéo dân ta hàng thế kỷ
Độc tài đc trị cố tình quên
Không lẻ ta đây cũng quên theo
Sử sách dân ta ta phải nhớ
Lưu truyền hậu thế mãi noi theo
Tiền nhân ta hằng bao chống giữ
Giặc Bắc phương lủ giặc hung tàn
Biển đảo nước ta giăc chiếm gi
Đảng ta lảnh đạo bán giang sơn
Tài nguyên khoáng sản đảng nhượng hết
Bắt ép dân ta phải cố quên
n ta nòi giống dòng tộc Việt
Quyết giữ trong tâm mãi không quên


KN



Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen