Sự thật về ý nghĩa "Dân chủ và Tự do"
Mình chỉ viết tiêu đề
Về chủ nghĩa dân tộc thì người Việt đã có từ thời Hồng Bàng hoặc sau đó không lâu, chậm nhất có thể kể từ khi hai bà Trưng đánh đuổi quân Đông Hán. Vì thế tiếp theo trong thời bị Trung quốc đô hộ, chúng ta mới có những khởi nghĩa giành độc lập dân tộc của bà Triệu, Lý Bí, Phùng Hưng dẫn tới Khúc Thừa Dụ, Dương Diên Nghệ và sau cùng Ngô Quyền, để phục hồi lại nền độc lập tự chủ cho Việt Nam, sau gần 1000 năm Bắc thuộc. Cái tình tự dân tộc này, trải qua một thời gian dài như vậy cùng chịu đựng bao thủ đoạn đàn áp, mưu đồ đồng hóa của người Hán, mà vẫn âm ỉ sống, vẫn tồn tại để chờ cơ hội phục sinh. Trong khi chủ nghĩa quốc tế nằm ở đâu trong lòng dân tộc, có lẽ trước đây chỉ thấy trong thuyết “thiên hạ đại đồng” của Khổng giáo mà thật sự họ chỉ muốn rêu rao với cái nghĩa là văn minh, văn hóa của người Hán sẽ dùng khai hóa được các giống “rợ” sống chung quanh Trung Quốc, để sau cùng phổ cập ra khắp thế giới: một tinh thần đại Đại Hán.
Trong khi đó, dễ nhận thấy chủ nghĩa quốc tế vô sản chỉ bị áp đặt từ bên ngoài, bằng bạo lực, để mong phá vỡ cái dòng sống tự nhiên của các dân tộc, của loài người. Và đương nhiên chủ nghĩa gọi là quốc tế vô sản đó chứng tỏ đã thất bại, hay đang biến thành một quái trạng lịch sử không biết còn tiếp tục lây lất trong bao lâu nữa bằng dùng bạo lực khuất phục mọi người phải tin theo điều không thật có, là cái chủ nghĩa cộng sản trên toàn thế giới không giai cấp .
Nhìn lại, khi con người từ bỏ nếp sống bộ lạc, ở Việt Nam chậm nhất từ thời Hùng Vương, thì ý thức về quyền sở hữu, tức tư sản cũng đã có, đồng thời với ước muốn được tự do xây dựng cuộc sống hạnh phúc theo ý riêng của mỗi cá nhân dù khi bó buộc phải sống trong tập thể xã hội. Cho nên phải kết luận chủ nghĩa dân tộc tư sản đã manh nha, và tồn tại rất lâu dài với các dân tộc từ thời cổ xưa, trong đó có VN, và cùng lúc có cả ý thức có lẽ còn mơ hồ về tự do chống lại các thứ áp bức đến tứ nhiều hình thái tập hợp, tổ chức, định chế. Nghĩa là đồng thời với dân chủ, con người cũng đòi hỏi được tự do hơn. Các chế độ phong kiến sau đó ở Việt Nam luôn mang tính dân tộc, hiện diện một ý thức về quyền sở hữu tự nhiên của con người, và cho dù các chế phong kiến trước đây đôi khi nghiệt ngã, nhưng vẫn thường tôn trọng, bảo vệ quyền lợi, cả ước muốn của mỗi người dân, cho nên nhờ đó chính quyền phong kiến không cần thiết phải sử dụng một bộ máy bạo lực khổng lồ để trấn áp người dân như hiện nay (hãy nghĩ tới con số trên 3 triệu công an, an ninh VN hiện có). Ngoài tinh thần dân tộc, cái tinh thần dân chủ cũng là tự nhiên, có lẽ cũng đã có ngay từ khi loài người từ bỏ nếp sống bầy đoàn, và cũng thấy tinh thần đó tại VN ngay từ xưa được thể hiện ở đơn vị hành chính căn bản là làng xã. Nhưng phải nhận là khi có ý thức rõ về quyền tư hữu, với sự xuất hiện của thành phần tư sản, sự tôn trọng quyền lợi của mỗi cá nhân trở nên lớn mạnh, thì tinh thần dân chủ phát triển được tới mức cao hơn trước nhiều.
Nếu ngày nay, hay ngày mai, người VN tiếp nhận chủ nghĩa tự do dân chủ mà bây giờ đã thành định chế vững chắc ở Tây phương, thì cũng là tiếp tục phát triển lên từ cái ý thức dân chủ đã có sẵn của dân tộc. Tất nhiên trong cuộc sống, VN không thể tách rời khỏi các nước khác trên thế giới, nên xây dựng dân chủ là điều tự nhiên, hợp với bước tiến của nhân loại. Còn về chuyên chính vô sản, được thấy ở đâu hiện nay? Ở Trung Quốc, Cuba hay Bắc Triều Tiên chỉ là những quái trạng của chủ nghĩa cộng sản không tưởng, mà chỗ tương đồng giữa họ là một chính quyền cực kỳ độc đoán, chuyên dùng dối trá và bạo lực đàn áp khốc liệt mọi người dân đang mong muốn xây dựng thể chế dân chủ tự do theo xu hướng chung của thời đại.
Dân chủ và tự do là hai mặt của một vấn đề, cũng là hai vũ khí cho cùng một mục tiêu xây dựng xã hội tiến bộ và hạnh phúc cho con người; cả hai có tính tương lập, tương tác, đồng thời cũng giới hạn sự quá đà của mỗi bên. Dân chủ vì quyền lợi của xã hội và tự do vì quyền lợi của mỗi con người, mà sự thái quá ở bên nào cũng là tai hại. Chế độ cộng sản toàn trị đã nhập nhằng khi nhân danh và sử dụng cái chiêu bài gọi là “dân chủ tập trung” để giết chết tự do chân chính và dân chủ đích thực.
Hoà Nguyễn
"Một Thế giới Dân chủ chắc chắn sẽ là, một sự hòa bình phải xây dựng trên một nền tảng thử thách của một nền mống tự do chính trị"
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen