Freitag, 25. November 2016

Chuyện lá cờ



Chuyện lá cờ
Cờ vàng hay cờ đỏ tôi cũng đã sống và trãi qua. Cờ vàng dưới thời đệ 1 cộng hòa tôi còn nhỏ và tôi được biết rằng qua sự kể lại của Ba Mẹ tôi đã từng bị dưới nạn độc tài gia đình trị. Tôi tôn trọng lá cờ vàng vì khi tôi lớn trong thời đệ 2 cộng hòa và nó cũng có một chút độc tài nhưng tương đối tự do hơn rất nhiều trong thời đệ 1 cộng hòa. Sau biến cố 1975 đã sống hơn 4 năm với lá cờ đỏ man rợ với tính cách trả thù hơn là hòa giãi cuộc nội chiến hai miền. Ngày nay tôi sống ở Hãi ngoại một đất nước đã từng gây ra chiến tranh. Và họ đã có một sự suy nghĩ sâu sắc là gây dựng lại với một nền tự do, dân chủ và đa nguyên cho đến hiện nay. Tôi rất vui chung tay với các bạn ngoại quốc là đất nước đã đón nhận và giúp đở chúng tôi. Với tình thương của con người với con người. Tôi đã không còn là quốc tịch VN chỉ còn là gốc Việt thôi, chỉ rất tiếc rằng có một số người từ sau ngày bức tường chia cách sụp đổ. Họ chạy qua đây nộp đơn xin tỵ nạn cộng sản Việt Nam và được đón nhận ở lại. Hầu như bây giờ họ đều bỏ quốc tịch Việt và sống trên một đất nước tự do, dân chủ nhưng họ đã quên đi rằng tại sao họ tới đây xin tỵ nạn cộng sản. Và ngày nay có một số quay đầu lại với chế độ mà họ đã vượt tường, chính họ là những người giúp cho chế độ cộng sản độc tài. Tôi không tham dự vào chuyện lá cờ vì ngày nay tôi đã có lá cờ khác trong tim tôi. Tôi chỉ tham gia được những gì mà tôi có thể cho một đất nước Việt Nam quá khứ của tôi cho đến nay đã chịu bao nhiêu cay đắng. Tranh đấu cho đất nước Việt nam giống như quốc gia tôi đang sinh sống.

KN


Ngọn cờ chính nghĩa Cờ vàng cờ đỏ một giống dân Tranh nhau miếng vải thêu sắc màu Ngọn cờ chính nghĩa đâu chẳng thấy Chỉ thấy anh em đổ máu xương Miền Bắc trú ẩn bom đạn Mỹ Miền Nam dân chết bởi trả thù Mậu thân khói lửa thiêu dân Huế Miền Trung đỏ lửa bởi mùa hè Quảng Trị kinh hoàng trên đại lộ Độc lập tự do đâu chẳng thấy Chỉ thấy dân ta tay bế bồng Cùng nhau chạy trốn khỏi họa đỏ Ngọn cờ chính nghĩa ở trong tâm Cờ vàng cờ đỏ ta dẹp bỏ Hơn bốn thập niên đã mong chờ Độc tài độc trị ta buông bỏ Tự do dân chủ ta xây lại Kiến thiết đa nguyên... một ngọn cờ Chung tay góp sức xây dựng nước Phá mộng bành trướng bởi Bắc phương Ngọn cờ chính nghĩa do ta phất Tự ở trong tâm tự chính mình Thay đổi cuộc sống cùng tư tưởng Hướng tới tương lai Việt... trường tồn Độc lập... ngọn cờ... chính là đây KN

Donnerstag, 24. November 2016

Phật đạo trong ta



Phật đạo trong ta...


Đạo Phật là đạo cội nguồn

Tìm về nguồn cội trong ta với người

Xã đi nguồn gốc si mê

Gây ra sân hận tham quyền trong ta

Đạo không bóng bẩy đầu môi

Là ngọn đuốc sáng dẫn đường ta đi

Nhân gian dương thế trong đời

Cùng chung nguồn gốc mọi loài thương yêu

Phật đạo chẳng ở đâu xa

Nằm trong nguồn gốc tâm ta với đời

Xã đi mọi thứ chuyên quyền

Đem nguồn sống mới vào đời chính ta

Từ bao tiền kiếp con người

Sinh bao tranh chấp gây ra hận thù

Thân người khó lắm ai ơi!

Làm thân quỹ dữ hay nhân với người

Phật đạo thoáng chốc trong ta

Như vầng trăng sáng tỏa nguồn thương yêu

Đất mẹ rạng rở sáng ngời

Cùng nhau xây đắp suối nguồn Việt Nam.

KN


"Thế giới của loài chim muông gắn liền với trời xanh. Tự do của chúng là không gian vô tận. Thế giới con người khác hoàn toàn, vì nó là một định chế xã hội, nơi có truyền thống cha mẹ con cái, vợ chồng, anh em, người thân với những tình thương yêu, chăm sóc, lo lắng lẫn nhau. Con người không thể bắt chước các loài chim tìm đến một nơi tự do vô phương hướng, bất an định."

Thích Nhật Từ trong bài Pháp thoại " Chăm sóc hạnh phúc"
Thế giới của con người nằm trong một định chế của xã hội, không nhất thiết là nằm trong một khuôn khổ của gia dình , họ hàng... Mà định chế của xã hội là của tất cả mọi cuộc sống tự do, dân chủ, đa nguyên... trong một bầu trời xanh. Nếu cứ nằm trong khuôn khổ chẳng khác gì ta giống như một con chim bị nhốt ở trong lồng. Khi thả ra không biết và dám bay đi xa, vì sợ không đủ sức vượt qua cái sợ hãi đi tìm mồi để sống. Như trong một Quốc gia độc tài toàn trị nhốt con người vào khuôn khổ của sự sợ hãi, tự do trong sự bất an định... Một quốc gia hay một con người có tự do... thật sự là hãy như một con chim trời bay tứ phương để tìm cho một cuộc sống mới của mình, là tiếng nói dân chủ của mình, là một xã hội đa nguyên trị của mình.


KN





Bạn muốn biết bạn sẽ là ai, bạn hãy coi bạn đã làm việc gì.

Dienstag, 22. November 2016

Vừa hợp tác vừa đấu tranh với Trung Quốc ở biển Đông ?


Vừa hợp tác vừa đấu tranh với Trung Quốc ở biển Đông ?
Tranh chấp Biển Đông để càng lâu càng khó. Câu « để càng lâu càng khó » này nguyên của một viên chức ngoại giao trong nước trả lời báo chí về tình trạng biên giới Việt-Trung trước đây. Khó ở đây dĩ nhiên là khó cho VN. Thời gian là kẻ thù của VN. Sự phát triển về kinh tế của TQ cho phép họ có đầy đủ phương tiện về quân sự cũng như ngoại giao, để áp đảo các nước có tranh chấp với họ ở Biển Đông, trong đó VN đứng đầu.
Khó là vì thái độ của TQ ngày càng thêm cứng rắn về các yêu sách chủ quyền ở hai quần đảo HS và TS, cũng như hải phận theo đường chín đoạn chữ U.
Thử nhìn lại vụ giàn khoan Hải dương Thạch du 981 của TQ cắm trên thềm lục địa của VN, gần đảo Tri Tôn thuộc Hoàng Sa, đầu tháng năm năm nay. Ta thấy, trên phương diện thực thi chủ quyền, tức là khả năng thi hành quyền tài phán, VN bất lực trước sự áp đảo của các lực lượng cảnh sát, kiểm ngư và hải giám của TQ. Trên phương diện ngoại giao, khi phía TQ đưa những bằng chứng củng cố chủ quyền của họ tại HS và TS trước diễn đàn LHQ, thì VN không đưa ra được các lý lẽ thuyết phục nào để bác bỏ. TQ rút giàn khoan đi, có thể do trở ngại kỹ thuật, có thể vì tốn kém, có thể do áp lực quốc tế, nhưng cũng có thể đã hoàn thành xong công tác thăm dò. Họ rút đi không hề do bất kỳ một áp lực nào từ phía VN.
Còn về các bãi đá thuộc Trường Sa mà TQ chiếm của VN từ năm 1988 như các đá Gạc Ma, đá Chữ Thập v.v... TQ đã nỗ lực từ nhiều năm nay để xây dựng các bãi đá này trở thành các đảo nhân tạo. VN bất lực, hoặc là vì không biết các việc làm của TQ trên lãnh thổ của mình, hoặc là biết nhưng không dám phản đối. Bộ ngoại giao VN chỉ mới lên tiếng phản đối hồi đầu tháng này, vì không thể giữ im lặng được nữa, khi mà phía Phi tung những hình ảnh vệ tinh cho thấy tình trạng của các đảo.
Rõ ràng VN không có một đối sách nào hữu hiệu để đối phó với sự việc gia tăng áp lực của TQ.
Về kinh tế VN vẫn phát triển một cách èo uột, không lành mạnh. Về quân sự, VN vẫn lệ thuộc từ các nguồn nước ngoài, nhất là từ Nga. Về an ninh và phòng thủ hỗ tương, VN là nước hiếm hoi trong khu vực không ký hiệp định an ninh hỗ tương với một cường quốc. Điều này cho thấy, nếu có đụng chạm xảy ra, VN sẽ đối phó một mình.
Thời gian tới chắc chắn TQ sẽ có những bước đi chiến lược. Các đảo nhân tạo mà họ xây dựng ở Trường Sa sẽ lắp đặt các giàn ra đa, các hệ thống kiểm soát không lưu. TQ sẽ tuyên bố « Vùng nhận diện phòng không » trên vùng biển phía bắc Trường Sa. Khi họ tuyên bố vùng nhận diện phòng không, TQ đã chiếm được ½ Biển Đông rồi. Biển Đông để lâu càng khó là vậy.
Vừa rồi TT Nguyễn Tấn Dũng tuyên bố VN sẽ « vừa hợp tác vừa tranh đấu » với TQ trong vấn đề tranh chấp Biển Đông. Vấn đề là VN « hợp tác » với TQ về cái gì ở biển Đông ?
Theo các tài liệu loan truyền từ trong nước thì lãnh đạo CSVN đã nhìn nhận với TQ là có ba vùng biển tranh chấp. Ba vùng biển này dĩ nhiên là các vùng biển Vịnh Bắc Việt, biển Hoàng Sa và Biển Trường Sa. Vùng vịnh Bắc Việt thì đã phân định xong. VN có khai thác chung với TQ ở một số lô dầu khí ở đây.
Hoàng Sa thì từ lâu nay TQ tuyên bố rằng nó thuộc chủ quyền bất khả tranh nghị của TQ. Yêu sách của TQ về hải phận « EEZ - kinh tế độc quyền » các đảo Hoàng Sa là xem các đảo này có hiệu lực như đất liền. Vị trí đặt giàn khoan 981 hồi tháng năm vừa rồi, ở cách đảo Tri Tôn 24 hải lý, cũng có mục đích thăm dò thái độ của VN về yêu sách hải phận của họ. Ý nghĩa của việc « vừa hợp tác vừa tranh đấu » ở vùng biển này có nghĩa là, hai bên « hợp tác » khai thác vùng biển ở khoảng giữa các đảo HS và bờ biển VN. Tức là vùng khai thác chung 100% trên thềm lục địa và hải phận kinh tế độc quyền của VN. Còn « tranh đấu » với TQ ở đây là cố gắng thuyết phục TQ không lấn quá xa về phía VN.
« Vừa hợp tác vừa đấu tranh » với TQ ở khu vực Hoàng Sa có nghĩa là VN mất nhiều hay mất ít mà thôi.
Còn vùng biển Trường Sa, đáng lẽ TQ không có lý do nào để đưa ra yêu sách ở đây. Vấn đề là lãnh đạo VN đã nhìn nhận rằng TQ và VN có tranh chấp ở khu vực này. Khi nhìn nhận đây là vùng biển là « có tranh chấp », theo tập quán quốc tế, khu vực này sẽ chia đôi, hay là cộng đồng khai thác.
« Vừa hợp tác vừa đấu tranh » với TQ ở khu vực biển Trường Sa chỉ có nghĩa là hai bên « hợp tác » khai thác trên thềm lục địa của VN, nhưng VN cố gắng « tranh đấu » để hưởng nhiều hơn TQ một chút.
Còn trong trường hợp khi TQ đã tuyên bố « vùng nhận diện phòng không » trên khu vực bắc quần đảo Trường Sa, dĩ nhiên VN không thể « hợp tác » được với TQ rồi, mà tranh đấu thế nào, thật tình là nan giải.
« Vừa hợp tác vừa tranh đấu » của TT Nguyễn Tấn Dũng sẽ khả thi, nhưng cho thấy đây là một bước lùi chiến lược, một nhượng bộ lớn lao của VN đối với các yêu sách của TQ.
Giải pháp nào ?
Giải pháp tốt nhất vẫn là đưa vấn đề tranh chấp ra trước một trọng tài quốc tế. Gần đây tôi có đề nghị một phương án pháp lý, VN đơn phương đệ đơn ra tòa Công lý quốc tế, yêu cầu Tòa giải thích về hiệu lực ở một số điều trong các công ước quốc tế nền tảng, gồm ba điểm.
Thứ nhất, yêu cầu trọng tài quốc tế tuyên bố rằng Việc chiếm hữu một lãnh thổ bằng phương pháp vũ lực là vi phạm các nguyên tắc cơ bản của LHQ.
Thứ hai, Việc TQ chiếm hữu các đảo ở Trường Sa năm 1988 bằng vũ lực không đem lại cho Trung Quốc danh nghĩa chủ quyền.
Thứ ba, Việc chiếm hữu quần đảo Hoàng Sa tháng giêng năm 1974 bằng vũ lực không đem lại cho Trung Quốc danh nghĩa chủ quyền.
Các điều yêu cầu Tòa tuyên bố hoàn toàn thuộc thẩm quyền của Tòa Công lý Quốc tế, cũng không hề dính dáng đến những bảo lưu của TQ về việc phân giải tranh chấp chủ quyền bằng trọng tài quốc tế.
Làm các việc này, thứ nhất, là ta đưa vùng biển Hoàng Sa, là vùng mà TQ nói là không có tranh chấp, trở thành vùng biển có tranh chấp. Thứ hai, sẽ ngăn chặn hành vi tuyên bố « vùng nhận diện phòng không » của TQ ở vùng bắc quần đảo Trường Sa.
Theo tôi thì việc kiên tụng này không tốn kém nhiều, cũng không có rủi ro VN bị thất kiện sẽ mất chủ quyền ở HS và TS. Theo tôi thấy, giải pháp này của tôi hiện nay vẫn là một giải pháp tốt nhất, tạo cho VN một lối thoát tránh những áp lực của TQ hiện nay.
Nhưng đó vẫn chỉ là tạm thời. Điều cần thiết là VN phải thay đổi chế độ, phải dân chủ hóa chế độ, chia sẻ những giá trị chung vơi Hoa Kỳ về dân chủ, về các quyền con người. Từ đó VN mới có thể trở thành đồng minh của HK, ký kết những kết ước an ninh hỗ tương với nước này. Việc dựa vào kẻ mạnh để tự vệ là điều mà các nước thường làm. Trong khu vực, chỉ có VN là không làm việc này.
Publié par Nhan Tuan Truong

Độc tài và khủng bố


Khủng bố tôn giáo và cộng sản có khác gì nhau?
Ngày hội ăn mừng người đã chết sống lại của dân tộc Maya tại Mễ Tây Cơ. " Những người chết về chiến tranh hay nhửng người Mẹ chết vì sinh đẻ.
Con người từ xa xưa cho tới nay khi có mặt trên trái đất này, đã sống trong sự khủng bố thường xuyên. Khủng bố tôn giáo đáng sợ nhất trong thời Trung cổ là cho tôn giáo mình đúng nhất, không có tôn giáo nào ngoài tôn giáo nàocủa mình. Do quyền hành lãnh đạo độc tôn và được sự trợ giúp của nhà lãnh đạo tinh thần yễm trợ. Trước đây đã có những tôn giáo khác phát triển, liên tục bị khủng bố cho đến lúc không còn nữa. Như thời Trung cổ ở Âu Châu hay Nam Mỹ và các Quốc gia vùng đảo Karibik. Do đế Quốc La Mã, Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha gây ra xâm chiếm thuộc địa đã tận diệt tất cả văn hóa của những Quốc gia đó v.v...Cách đây vài trăm năm ở Âu Châu bắt đầu có sự thay đổi vì sự nhận thức của những người có dân trí cao như ông Luther đã phản đối vì sự lộng quyền của Vua Chúa và các Tổng giám mục, Hồng Y và giám mục của Thiên chúa giáo La Mã." Ai có tội sẽ đóng một đồng tiền vàng cho giáo hội thì Chúa sẽ ban phước cho người đó được hết tội" Chỉ có người giàu có và quan quyền bao che thì hết tội còn người dân nghèo khố rách áo ôm thì vẫn có tội vì không tiền đóng lệ phí cho khủng bố. Có khác gì với cộng sản hay không?
Và từ đó mới có tôn giáo khác ra đời, đó là "Freikirche" nhà thờ tự do "Tin Lành Giáo" chống lại giáo hội cực đoan Thiên chúa giáo La Mã. Cũng như về sự khủng bố trong gia đình do Cha Mẹ bị các Giám Mục cực đoan dạy bảo. "Con không nghe lời lấy người tôn giáo khác, nó không theo tôn giáo mình là không được lấy nhau... Còn con không nghe lời thì Bố Mẹ từ con không nhìn nhận." Chúng ta lấy nhau vì thương nhau và kết hợp với nhau đi suốt đoạn đường vì tình thương... chứ không phải vì tôn giáo cũng như Hồi giáo cũng vậy. Chẳng khác gì một lời đe dọa khủng bố ngay từ trong nhà. Ở Mễ Tây cơ họ tổ chức lại ngày ăn mừng lễ hội những người đã chết theo truyền thống dân Maya của họ." Tưởng niệm những người chết vì chiến tranh hay những người Mẹ chết vì sinh đẻ...".Hay "Woodoo" đạo thờ thầnTrong các vùng đảo Karibik.
Đảng cộng sản ngày nay họ khủng bố người dân tinh vi hơn, nhưng không khác gì các vụ khủng bố tôn giáo người dân xưa kia. Họ mua chuộc bằng đủ mọi hình thức để khống chế người dân không được quyền bình đẳng ngang với họ. Để giữ vững ngôi vị độc tôn mà họ thường xuyên tuyên truyền là dẹp bỏ chế độ phong kiến nô lệ. Nhưng chính họ khi thành công đã lập lại chế độ phong kiến "Vua Chúa" trở lại trên đầu nhân dân Việt bằng hình thức nô lệ kiểu mới. "Xuất khẩu lao động Việt ra nước ngoài ăn bám, Và nhập dân lao động nước bạn vào với lời nói của chính quyền cộng sản vì tay nghề cao hơn"
Không có một chính quyền hay tôn giáo nào ngăn cản được tiếng nói trung thực của mình khi nhìn thấy sự thật ngay trước mắt.
Khủng bố và độc tài là ngăn cản sự tiến trình của mọi con người được bình quyền trong cuộc sống của thế kỹ 21 này.
KN

Die Mexikaner lassen sich durch den Tod nicht einschüchtern, provokativ werden Skelette überall als Verzierung aufgehängt und Totenköpfe werden als Zuckergebäck genascht. Das vielleicht bekannteste…
PLANET-MEXIKO.COM

Sonntag, 13. November 2016

Bầy Việt Điểu Sẽ Mọc Cánh Trở Lại


 Ai trốn tránh trách nhiệm tiếng nói của sự tự do để đổi lấy cái sự bảo đảm cho riêng mình, thì cuối cùng sẽ mất tất cả.

Giới Trí Thức Việt Nam: Bầy Việt Điểu Sẽ Mọc Cánh Trở Lại


Giới trí thức Việt Nam, qua nhiều chế độ, suốt dòng lịch sử bất hạnh tới nay, vẫn chỉ là những con chim Việt Điểu gẫy cánh, đầy thương tích, đầy mặc cảm [tự ti, tự tôn lẫn lộn], nên đã trở thành một loại nhân-sinh-vật hiếm hoi, dần dà tuyệt diệt chăng?
Loại nhân-sinh-vật này tự nó cũng đủ thú đau thương, đủ tàn lực tự hủy, nếu thả lỏng, nếu không còn gì làm hơn là an phận, ngồi xé lịch đợi ngày qua.
Nên chế độ quen dùng bạo lực cũng chả cần thêm gậy gộc, cung nỏ, súng đạn. Chả cần thêm hận thù, đày ải. Vô ích. Với cái đà ù lì, bất di bất dịch trong nước, người Việt trí thức sẽ tự dưng biến mất khỏi môi trường phi nhân, phi nghĩa. Như những dòng sông khô lòng, không bao giờ thấy biển cả.
Người trí thức Việt Nam ngày hôm nay nếu ý thức được như vậy, chắc không để tự cứu lấy mình, vì quá muộn, quá yếu kém trước bạo quyền.
Dù sao họ vẫn còn lý do để tồn tại, để trở thành hữu ích: Họ chỉ cần dồn lực trao trả lại các thế hệ sau những sự thật lịch sử của một dân tộc bị nạn tập thể, trong suốt 70 năm qua; họ chỉ cần chia sẻ những thử thách, những thách đố của người đi trước trong cuộc hành trình tìm lại dân tộc, qua những cuộc giao tranh ý thức hệ hao mòn, diệt chủng. Lịch sử mà họ dấn thân tách mảnh sẽ giúp thế hệ hậu duệ thấy rõ hơn, hiểu biết nhiều hơn về thực trạng khai mở, thiếu sót của một quá khứ cần hoàn chỉnh. Họ sẽ phanh phui với thế hệ trẻ những kinh nghiệm máu mủ, những lầm lẫn mà họ đã mắc phải. Họ sẽ nhắn nhủ con cháu họ về trách nhiệm bảo trọng lấy mình và tha nhân. Họ sẽ căn dặn giới trẻ tránh xa những thủ đoạn lừa lọc, bất nhân, bất nghĩa để chọn lấy một con đường sống nhân bản, tự trọng, tự quyết.
Và như một phép lạ, bầy Việt Điểu Trẻ của các thế hệ nhập cuộc ngày hôm nay sẽ mọc cánh trở lại, trên toàn không gian Việt.
Suốt mấy thâp niên qua, đa số người Việt tự do tại hải ngoại luôn luôn đùm bọc, hỗ trợ người trong nước. Vì liên hệ máu mủ, vì những tình cảm linh thiêng, vì thiện chí tự nguyện, họ đã đem lại kinh nghiệm và hy vọng chính đáng giúp đồng bào, đồng hương sớm thoát khỏi cảnh tù đầy quốc nội.
Song song, tư tưởng dân chủ chân chính phải là những cánh cửa mở rộng tiếp đón kiến thức và tâm thức, khi tự nguyện soi sáng, biết mình, biết người, biết đời để sống còn. Như vậy, người dân trong nước phải tự nguyện dấn thân vào cuộc hành trình của chính mình, không ai ép buộc, không ai quyết định hộ.
Kiến thức và tâm thức trong cuộc sống tự phát hữu hiệu còn là một ý niệm kết sinh vẹn toàn: “lương tri” và “lương tâm” cần đi song song, rồi hội nhập. Cái “biết” dù cao siêu tới mấy, nhưng nếu bất nhân, bất nghĩa, nếu khinh mạn phẩm giá con người, nếu miệt thị công lý nhân đạo, chỉ là thứ diễn biến phá hoại, bất tất, bất hạnh, nên vô nghĩa.
Bất cứ ở môi trường nào, tri thức không lương tâm chỉ là tinh thần tự hủy – “Science sans conscience n’est que ruine de l’âme” [Rabelais].
Bất cứ ở xã hội nào, kẻ ác tâm sẽ tự hủy vì dùng mưu trí và tà lực để chà đạp, phá phách, phương hại xã hội và nhân loại. Họ chỉ là những hung thần tăm tối, những pho tượng làm bằng đất mót từ bùn, không nung đủ lửa sạch khí phách, nên dễ vỡ, dễ đổ.
Ngược lại, người trí thức chân chính sẽ dùng sức mọn để lọc nhơ bẩn ra tinh khiết, loại bỏ hà tì, nguy nan để hướng về lẽ sống trân trọng con người. Và tuy chỉ là những dấu ấn có thể bị xoá bỏ bất kỳ lúc nào, người trí thức chân chính vẫn có thể cùng lúc soi sáng những mục tiêu, những lộ trình cởi mở, thân thiện, hữu ích. Vì quyết tâm sống còn. Vì quyền lợi chung, vì tương lai chung của một dân tộc.
Người trí thức năm xưa, dù ngày nay là những con chim Việt Điểu gẫy cánh, nếu còn ý thức lột xác, gạt bỏ sai lầm, tháo gỡ mặc cảm phù phiếm, sẽ đủ cơ hội truyền hơi tiếp sức thân thiện tới tấm lòng non nớt, trong sáng của các thế hệ đến sau. Như thế cũng đã hoàn tất sứ mạng tự trọng khi vượt thắng lấy chính mình.
Chả mấy lúc, bầy Việt Điểu Trẻ sẽ mọc cánh trở lại…
TS-LS Lưu Nguyễn Đạt

Tim tôi là người chiến binh
Nói lên lẽ phải tâm tôi phải làm
Trí... tôi điều khiển tâm tôi
Thấy điều bất khuất tâm tôi uất hờn
Tim tôi mạch sống con người
Trái tim lẽ phải là người chiến binh

KN

Vai trò của người lính "Quân đội" và Cảnh sát trong một Quốc gia Dân chủ trị hay Đa nguyên trị.



Thanh niên là rường cột của nước nhà Việt Nam
Chứ không phải là rường cột nước nhà Việt- Trung
Mà mang tinh thần bản sắc văn hóa dân tộc
Nồng nàn hữu nghị một nhà nước ta

KN

Vai trò của người lính "Quân đội" và Cảnh sát trong một Quốc gia Dân chủ trị hay Đa nguyên trị. Trong một Quốc gia tự do dân chủ, vai trò của người lính là bảo vệ quốc gia, người dân, khi đất nước bị nạn ngoại xâm xâm chiếm. Quân đội tất nhiên không thuộc về Đảng phái nào, mặc dù họ có thể là một thành viên của " Đảng cộng hòa, đảng dân chủ, đảng tự do hay các đảng phái khác..." Vì quân đội cũng là một thành viên của người dân sống chung trong một Quốc gia. Họ cũng có quyền đi bầu cử cho đảng phái nào mà họ cảm thấy mang lợi ích đến cho Quốc gia, cho một xã hội được công bằng, chứ họ không có thể nào bảo vệ trực tiếp dưới quyền lảnh đạo của một đảng được. Chẳng khác nào họ đã làm sai cái nhiệm vụ của một Quân đội của một thành viên trong mỗi gia đình của người dân. Là bảo vệ độc tài trị của một chế độ quân phiệt bán nước hại dân. Vai trò của người cảnh sát là nhiệm vụ phải bảo vệ người dân về những tội phạm hình sự như " Trộm cắp, tham nhũng, hối lộ v.v... về mặt Giao thông phạt những kẽ cố tình hay vô tình gây ra tai nạn chết người xong bỏ chạy, uống rượu chạy xe quá mức độ cồn quy định v.v..." Nhiệm vụ người cảnh sát, khi người dân đi biểu tình đòi hỏi quyền lợi chánh đáng của họ mà chính quyền không chịu giãi quyết. Họ không thể nào đàn áp, đánh đập người dân để giãi tán cuộc biểu tình khi mà nguời dân họ không đập phá , gây rối trật tự cuộc sống của những người khác... Người cảnh sát cũng là một thành viên của người dân trong một gia đình của một Quốc gia. Họ không có thể nào nhắm mắt làm ngơ để mà bảo vệ một chế độ độc tài trị tham nhũng, hèn hạ, thối nát này được. Một người lính hay một người cảnh sát chân chính, họ sẽ nhìn thấy và nhận xét. Như thế nào là một vai trò của mỗi người công dân sống trong một chế độ độc tài toàn trị của sự gian dối, lường gạt, bịt miệng người dân, để cho một đảng phái lảnh đạo tha hồ thao túng, độc quyền tham nhũng, hối lộ và yếu hèn đang đưa Quốc gia vào thế bị trị của giặc phương Bắc được.


Thanh niên là rường cột của nước nhà Việt Nam
Chứ không phải là rường cột nước nhà Việt- Trung
Mà mang tinh thần bản sắc văn hóa dân tộc
Nồng nàn hữu nghị một nhà nước ta

KN


Freitag, 4. November 2016

Tệ nạn sùng bái cá nhân trong đời sống giáo dục và chính trị

Tệ nạn sùng bái cá nhân trong đời sống giáo dục và chính trị
Trần Ngọc Cư nói:
Xin cám ơn tác giả Đinh Từ Thức đã đưa ra một số dữ kiện khá sòng phẳng về việc Tổng thống Obama bị các phụ huynh bảo thủ phản đối trước khi nhà lãnh đạo Mĩ nói một đôi điều (remarks) với học sinh cả nước nhân ngày tựu trường.
Nhân việc ông Đinh Từ Thức nhắc đến tệ sùng bái lãnh tụ Hồ Chí Minh ở miền Bắc trong thời đất nước bị chia cắt và còn kéo dài đến ngày nay trên toàn dải đất hình chữ S, tôi muốn chia sẻ với các bạn đọc cùng thế hệ với tôi nhưng ở bên kia bờ Bến Hải một bài hát mà chúng tôi phải hát dưới chế độ “Đệ nhất Cộng hoà” trong lễ chào cờ mỗi buổi sáng ở học đường, tiếp theo sau bài Quốc ca (vốn là bài “Tiếng gọi thanh niên” của Lưu Hữu Phước). Lời của bài hát “Suy tôn Ngô Tổng thống”, mà tôi muốn nói đến:
“Ai bao năm từng lê gót nơi quê người
Cứu đất nước thề tranh đấu cho tự do
Người cương quyết chống cộng
Bài phong kiến bóc lột
Diệt thực dân đang rắc gieo tàn phá
Bao công lao hồn sông núi ghi muôn đời
Gương hy sinh ngàn muôn kiếp không hề phai
Toàn dân quyết kết đoàn cùng chung sức với người
Thề đồng tâm xây đắp cho ngày mai
Toàn dân Việt Nam nhớ ơn Ngô Tổng thống
Ngô Tổng thống, Ngô Tổng thống muôn năm
Toàn dân Việt Nam nhớ ơn Ngô Tổng thống
Xin Thượng đế ban phước lành cho người
Toàn dân Việt Nam nhớ ơn Ngô Tổng thống
Ngô Tổng thống, Ngô Tổng thống muôn năm
Toàn dân Việt Nam quyết theo Ngô Tổng thống
Chung đắp xây nền thống nhất sơn hà.”
Rõ ràng là, dù hoang tưởng đến đâu, không ai có thể nghĩ ra một bài “Suy tôn Obama” cho học sinh Mĩ.
Chế độ của nhà “lãnh đạo anh minh” ở miền Nam đã đưa không những tệ sùng bái lãnh tụ mà cả “văn minh Thiên Chúa giáo” vào học đường nữa: Lễ Phục sinh, học sinh được nghỉ học 2 tuần, ngoài việc mỗi ngày “Xin Thượng đế ban phước lành cho người”.
Câu hỏi tôi muốn đặt ra ở đây là, phải chăng trong người Việt chúng ta (cả bên ni lẫn bên tê) có một thiên hướng tôn sùng lãnh tụ, tôn sùng một Big Brother, phù hợp với nỗi khao khát về một đấng minh quân theo truyền thống nhân trị?

Trong một chế độ độc tài trị, đều có một thần tượng giết người để tôn thờ
Ho chi minh ta gọi mãi tên người
Sao cứ giống như bài hát của đảng cộng sản tôn sùng lãnh tụ Hồ Chí Minh thấy phát ghê.
Trong bài hát có câu:
Nếu ai đó hỏi vũ trụ bao la hết thẩy có bao nhiêu mặt trời
Thì tôi nói một nhưng lăng Hà Nội đang giữ một vũ trụ thứ hai.
Câu này thì bán nước rõ ràng;
Một lời kêu gọi bao nhiêu đồng bào anh dũng thể hiện lòng Trung Quốc