Montag, 26. Juni 2017

TỪ KHI CÁNH HẠC XE MÂY


Thích Pháp Trí
24. Juni 2015 um 01:43 ·
"TỪ KHI CÁNH HẠC XE MÂY
MANG THEO TÂM TRẠNG BUỒN THAY TỈNH NHÀ
CHÂN NHÂN THƯỢNG SĨ NƠI XA
ƯU TƯ GIÁO HỘI THỞ RA ĐÀ THÀNH!!'"
( Thành kính tưởng niệm đại lão hoà thượng thượng QUANG hạ THỂ , thành kính đảnh lễ đại lão hoà thượng thượng TRÍ hạ QUANG)



ĐỐI VỚI XÃ HỘI MỘT CON NGƯỜI CÓ TÀI MÀ VÔ ĐỨC, THÌ SỬ DỤNG CÁI TÀI ĐỂ LỢI MÌNH HẠI NGƯỜI, LÀM CHO XÃ HỘI SUY VONG, ĐỐI VỚI ĐẠO, NGƯỜI CÓ TÀI VÔ ĐỨC, SỬ DỤNG CÁI TÀI ĐỂ MƯU CẦU DANH LỢI, ĐỊA VỊ, BẤT CHẤP MỌI THỦ ĐOẠN ĐỂ ĐẠT ĐƯỢC MỤC ĐÍCH. LÀM BĂNG HOẠI GIÁ TRỊ PHẠM HẠNH VÀ LÀM CHO Ô UẾ TĂNG ĐOÀN, MẠT PHÁP.
ĐỜI VÀ ĐẠO XEM THƯỜNG HẠNG NGƯỜI NÀY, NHÂN QUẢ HAY ĐẾN CHẬM NÊN CON NGƯỜI CÓ Ý XEM THƯỜNG!
- THÁI TỬ TẤT ĐẠT ĐA XÃ BỎ NGÔI VỊ THÁI TỬ: NGÀI XEM THƯỜNG ĐỊA VỊ VÀ DANH VỌNG, KHÔNG BỊ NÓ CÁM DỖ.
- THÁI TỬ TẤT ĐẠT ĐA TỪ BỎ LÂU ĐÀI, VÀNG NGỌC, CHÂU BÁU: NGÀI XEM THƯỜNG CỦA CẢI VẬT CHẤT VÀ KHÔNG BỊ NÓ CHI PHỐI.
- THÁI TỬ TẤT ĐẠT ĐA GIẢ TỪ VỢ ĐẸP, CON NGOAN, CUNG TẦN MỸ NỮ: NGÀI XEM THƯỜNG SẮC DỤC, LÀM CHỦ ĐƯỢC CHÍNH MÌNH.
TẤT CẢ ĐỊA VỊ, DANH VỌNG, CỦA CẢI, VẬT CHẤT, SẮC DỤC..... ĐỨC PHẬT ĐỀU XEM THƯỜNG VÀ KHÔNG BỊ CHÚNG CÁM DỖ, CHI PHỐI, NGÀI LẤY SỰ GIẢI THOÁT ĐAU KHỔ CHO CHÍNH MÌNH VÀ CHÚNG SANH LÀM LÝ TƯỞNG SỐNG, TINH THẦN PHỤNG SỰ CHÚNG SANH, HOẰNG DƯƠNG CHÁNH PHÁP LÀM NỀN TẢNG.
CÒN CHÚNG TA THỜI ĐẠI BÂY GIỜ THÌ SAO? MANG DANH LÀ "CON PHẬT" LÀ ĐỆ TỬ PHẬT NHƯNG PHẦN LỚN CHÚNG TA ĐI NGƯỢC LẠI HOÀN TOÀN VỚI LÝ TƯỞNG CỦA VỊ CHA LÀNH !
BON CHEN
TRANH CHẤP
THỦ ĐOẠN
LỪA GẠC
THAM Ô
HỐI LỘ
THÂN QUYỀN
NỊNH NỌT
BÁN THẦY
CẦU DANH
ÔM - NẮM- GIỮ- BẢO VỆ : DANH LỢI, VẬT CHẤT, ĐỊA VỊ. BẤT CHẤP TẤT CẢ ĐỂ ĐẠT ĐƯỢC MỤC ĐÍCH.
TẤT CẢ CHỈ ĐỂ THỎA MÃN NHU CẦU, NÔ LỆ CHO CÁI TÔI BẢN NGÃ VÀ SỰ THAM LAM, GIẬN GIỮ, SI MÊ CỦA MÌNH MÀ THÔI!
" PHÂN KIA VỐN ĐÃ HÔI RỒI
NGƯỜI ĐEM BÔI TRÉT BỘI PHẦN TANH HÔI
PHÂN HÔI NƯỚC RỬA SẼ THÔI
TÂM HÔI BIẾT LẤY THỨ GÌ RỬA TRÔI"
THÍCH PHÁP TRÍ - TỈNH MỘNG KÍNH GHI!


Nụ cười dân gian

Trần gian rộn rả tiếng cười
Khi tâm biết lặng... tình người mang theo...
Lắng nghe những tiếng khóc thầm
Lòng người gian ác cho đầy túi tham...
Đời người cuộc sống bon chen
Tâm thiện tâm ác khó đường phân minh
Hãy nghe tiếng nói trong ta
Nơi đâu thiện ở... nơi tà bỏ đi...
Lòng người mong muốn đổi thay
Tự do dân chủ theo đà văn minh...
Nụ cười xảo trá buông rơi
Nụ cười chân chính đa nguyên cùng người
Chung tay dựng đắp cơ đồ
Bảo vệ nòi gióng gióng dòng Việt Nam
Từ đây vang dậy tiếng cười
Thay cho tiếng khóc nụ cười dân gian

KN

Sonntag, 25. Juni 2017

"Tôi và bạn có một sự kết nối không bao giờ gián đoạn để đi tới mục đích! Trên lưng tôi cỏng bạn đi trên con đường mòn, trái tim của chúng ta đập cùng một nhịp. Tôi yêu thích cái sâu rộng không khoảng cách, trái tim tôi nhịp đập nhanh nhẹn, trong Tâm tôi có sự mạnh mẻ. Đó là Tự do sự sống quyết định của tôi."

https://scontent-frt3-1.xx.fbcdn.net/v/t31.0-8/13495406_258673291169602_1230126735758209611_o.jpg?oh=352a22f36dd1047cf97950feee2520f9&oe=59DBCCA8

In ewiger Verbundenheit, bringe ich dich an dein sicheres Ziel! Auf meinem Rücken trage ich dich zu neuen Pfaden, unser Herz schlägt den gleichen Takt. Ich liebe die Tiefe und die Weite, mein Herz schlägt heftig, der Geist ist stark. So lebe ich stets die Freiheit. Von Mara Brisees



Hà Nội- Sàigòn...
Hà Nội chán lắm em ơi
Ăn như chiến hạm không chừa một ai
Hà Nội là chốn cung đình
Quan trên thì thụp mưu cầu hại dân
Nước nhà một cỏi sơn hà
Chia nhau giao khoán cho phường Bắc phương
Hà Tĩnh Vũng áng chưa yên
Nay lại thêm xác mười người không quân
Truyền hình được tiếp làm theo
Quảng cáo thương mại cho đàn hại dân
Quốc phòng khỏi nói ôi thôi
Từ trên xuống dưới toàn là vong nô
Sài- Gòn một thuở năm nào
Tính tình phóng khoáng con người tự do
Ngày nay chẳng khác Bắc hà
Toàn dân tham nhũng chạy quyền lên cao
Cướp dân cướp đất làm vui
Có còn đâu nữa Sài- Gòn năm xưa
Kinh doanh không chức không quyền
Không tiền đút lót đừng hòng chen chân
Việt Nam quả thật tứ bề...
Khó lòng thoát khỏi sao vàng Bắc phương
Báo... Đài... chỉ có tuyên truyền
Theo một giọng nói của bầy Hán nô
Người dân ý thức không cao
Chỉ lo trốn chạy ra ngoài hanh thông
Tự do dân chủ không đòi
Độc tài đảng trị còn gì nước ta
KN

Nói chuyện về Tâm linh của phần hồn thấy có điểm nào khác biệt không hay là sự khác biệt do chính mình là bậc Cha Mẹ đã dạy phần hồn khác đi...?

Chính Cha Mẹ là người đã tạo ra phần "Thể xác, Tâm Linh của phần hồn kế tiếp mình cho "Đời nối Đời". Mà không dạy phần hồn kế tiếp của mình sáng tạo ra làm sao cuộc sống của nó được "Tốt hơn" cuộc sống là có sự "Tự do Dân chủ Đa nguyên" của nó hơn là sự sống trong sự "Dối trá, lọc lừa" mà ngay chính đời này mình đang gánh lấy và nhận thấy được. Phải có sự thay đổi ngay trong chính ta đời này cho Phần hồn kế tiếp ta noi theo và vươn lên cái "Giá trị" của Quyền được làm người "Tự do" trong một Quốc gia "Dân chủ" của "Đa nguyên" thật sự.

KN



Bild könnte enthalten: Pferd

Mittwoch, 21. Juni 2017

Đơn âm và đa âm

Đơn âm và đa âm
Loài người làm ra âm nhạc là để thỏa mãn thú vui tinh thần của mình. Các nhạc cụ được sử dụng để mô phỏng âm thanh ở trong trời đất, từ đó mà tạo thành âm luật và những cung bậc khác nhau. Cung bậc càng nhiều thì sự mô phỏng âm thanh càng đầy đủ và trung thực. Vì vậy mà người ta tập hợp nhiều loại nhạc cụ, rồi tạo thành dàn nhạc để âm thanh được giao hưởng mà đến tai người nghe vậy. Một cây đàn có nhiều giây thì âm thanh mô phỏng càng nhiều, ngược lại đàn một dây thì bị hạn chế trong việc diễn đạt âm thanh, vì thế mà trở nên đơn điệu.
Trong đời sống con người, việc chỉ tiếp nhận thông tin một chiều khiến cho sự việc thiếu đi tính trung thực và khách quan. Xã hội ngày nay gọi đó là tính Dân chủ. Thiếu đi môi trường dân chủ trong sinh hoạt chính trị hay bất cứ công việc nào khác cũng sẽ dẫn đến một kết quả là sự việc bị che lấp và mê hoặc. Việc người nghe chỉ tiếp nhận thông tin qua một chiều hướng duy nhất khiến cho sự thật bị bưng bít, vì thế mà không thể đạt đến sự dân chủ và tiến bộ. Điều đó cũng như việc nghe đánh đàn một dây vậy.
Xưa, Án Anh đi sứ sang nước Lỗ. Lỗ Ai Công hỏi:
- Tục ngữ có câu: Không hỏi ba người thì bị mê hoặc. Nay quả nhân bàn việc với mọi người trong cả nước, nhưng nước Lỗ vẫn loạn là tại làm sao?
Án tử trả lời:
- Sử dĩ ngày xưa nói không hỏi ba người thì bị mê hoặc là vì một người nói sai thì có hai người nói đúng. Vì thế mà ba người đủ làm thành nhiều người. Cho nên không hỏi ba người thì bị mê hoặc. Nay bề tôi nước Lỗ có hàng trăm hàng ngàn mà tất cả đều theo cái lợi riêng của họ Quý (Quý Thúc Tôn là đại thần chuyên quyền). Như vậy số người không phải không đông, nhưng lời nói là lời nói của một người. Làm gì có ba người? Vì vậy, dù bệ hạ có hỏi tất cả những người trong nước, nhưng nước cũng vẫn không khỏi loạn!
Nay, ở tại Việt Nam ta. Chính trị thì có đủ các Bộ, Ban, Ngành. Thông tin đại chúng thì có những mấy trăm báo đài cùng truyền hình góp mặt. Các tổ chức chính trị - xã hội có đầy đủ cả, cớ làm sao mà mọi sự rối ren không thể kiểm soát? Đất nước trở nên rối loạn, mọi người đối xử với nhau theo kiểu luật rừng: mạnh được yếu thua. Kinh tế thì tụt hậu so với các nước khu vực, với một nền sản xuất lạc hậu. Dân thì bị thất nghiệp và nạn quan tham sâu mọt hoành hành. Xã hội đầy rẫy những bất công chồng chất, ấy là tại làm sao?
Tại sao có những mấy trăm tờ báo cùng phát thanh truyền hình mà những ý kiến trung thực của người dân không được đề cập? Ngược lại chỉ một mực ca ngợi sự lãnh đạo sáng suốt của Đảng với những thành tích lẫy lừng năm châu bốn biển? Tại sao chỉ thấy các báo đài tuyên truyền về đường lối, chủ trương của đảng mà không nêu ý kiến của người dân, không nói lên thực trạng bất công xã hội? Xin thưa, đó là vì các báo đài này đều thuộc sự kiểm soát của nhà nước, do đảng nắm giữ. Các tổ chức chính trị - xã hội có đầy đủ cả, sao lại không đấu tranh cho quyền lợi của con người, không bảo vệ người dân? Xin thưa, nguyên nhân là vì các tổ chức này đều trực thuộc Mặt Trận Tổ Quốc, do đảng lãnh đạo. Vì thế cho nên, tuy có mấy trăm báo đài và đầy đủ các tổ chức xã hội nhưng tất cả đều nói và làm theo sự chỉ đạo của một đảng. Đó là nguyên nhân mà sự thật bị che dấu, dân chủ và nhân quyền bị mất đi.
Trong một đất nước mà không có tự do thông tin thì không có chỗ cho những tiếng nói và quan điểm khác nhau. Trong chính trị thì gọi là mất dân chủ, là chuyên chế, là độc tài. Công việc của một đất nước, một xã hội thì mọi người dân đều được bàn thảo, mọi tổ chức và cá nhân đều có quyền và trách nhiệm được tham gia. Nay những người tham gia góp ý đều bị quy cho tội danh phản động và thành phần bất mãn thì thử hỏi ai còn dám lên tiếng? Đất nước vì thế mà ngày càng rối loạn vì mất dân chủ, những kẻ có quyền hành làm theo ý riêng mình với mục đích mưu lợi cho cá nhân và phe nhóm.
Một xã hội mà chỉ có một đảng cai trị thì sẽ mất dân chủ, những tiếng nói khác nhau để xây dựng đất nước bị bưng bít và cấm đoán. Mọi thông tin đều bị kiểm duyệt và phải nói theo sự chỉ đạo của nhà nước độc tài. Những tiếng nói dân chủ và khách quan vì thế mà không được cất lên. Điều đó giống như việc nghe âm thanh của cây đàn một giây vậy, đơn điệu và nhàm chán. Nó không thể đại diện được hết những âm thanh khác mà chúng ta cần phải nghe. Âm thanh của một cây đàn sẽ trở nên hay và đa dạng hơn nếu nó được những nhạc cụ khác hỗ trợ. Nói cách khác là khi nghe nhạc hòa tấu thì sẽ hay hơn rất nhiều khi nghe độc tấu.
Con đường duy nhất để có dân chủ là phải có đa đảng trong một đất nước. Có nhiều đảng thì mới thể hiện được hết những trí tuệ và tài năng của mọi người trong xã hội. Chỉ có dân chủ thì thông tin mới không bị bưng bít, sự thật mới có thể đến được với người dân. Khi ấy thì chúng ta sẽ được tiếp nhận thông tin đa chiều và khách quan, điều vẫn diễn ra như cuộc sống vốn có vậy. Chúng ta không còn phải nghe một luận điệu cũ rích và nhàm chán được phát ra từ cây đàn một dây cổ lỗ sĩ nữa, thay vào đó là cả một dàn nhạc với đầy đủ những nhạc cụ khác nhau. Âm thanh vì thế mà trở nên đa dạng, trung thực và khách quan hơn. Giúp thỏa mãn nhu cầu và thị hiếu của người nghe, cuộc sống vì thế mà trở nên tự do và tươi đẹp!
Cây đàn một dây không thể đại diện cho tất cả mọi loại nhạc cụ được. Âm thanh của nó vốn không phải là tất cả, mà chỉ là một trong những âm thanh mà thôi. Vì vậy không thể nói rằng cây đàn một dây là tất cả âm nhạc, là ưu việt nhất được. Tất cả mọi người dân Việt Nam cũng như tôi đều muốn được nghe âm thanh giao hưởng của một dàn nhạc, chứ không phải thứ âm thanh đơn điệu của cây đàn một dây kia.
Đăng bởi Minh Văn

Xã hội...
Ngày nhà báo Việt nam
Nhà văn hay nhà báo
Con người của tự do
Không bao giờ biết sợ
Một tiếng nói chân chính
Trong con người của mình
Xã hội là ác mộng
Khi gặp những nhà báo
Chỉ biết theo luồn cúi
Như đom đóm ăn tàn
Theo ý đảng độc quyền
Xã hội thật tốt đẹp
Khi gặp những phóng viên
Dám nói lên sự thật
Của ý thức con người
Không sợ nạn cường quyền
Một xã hội thối nát
Khi gặp những nhà văn
Chỉ biết nhậu xay xỉn
Đưa tin theo định hướng
Cho dân trí ngu đần...
Một đất nước tan nát
Khi báo chí im lặng
Không dám quyền làm người
Sự tự do ngôn luận
Dân chủ của nhân dân
Của phóng viên báo chí
Về hiện tình đất nước
Trong sắt máu hận thù
Của độc tài đảng trị
KN




Dienstag, 13. Juni 2017

Thiên đường nói dối

  Thiên đường nói dối
Trong giao tiếp, nói dối một chút sẽ làm cho câu chuyện của bạn trở nên thi vị. Nhưng nếu trở thành thói quen, thì đó thực sự là một thảm họa. Hẳn ai cũng hiểu được điều này, vì người ta không thể sống trong mê cung lừa dối. Khi mà mọi thứ bị mất phương hướng, chúng ta sẽ không phân biệt được thế nào là đúng sai. Cho nên cần phải có sự hiện hữu của chân lý và sự thật. Niềm tin là nền tảng vững chắc cho mọi mối quan hệ xã hội. Con người không thể xây dựng các giá trị nhân bản dựa trên sự dối trá.
Thế giới có một ngày gọi là “Cá tháng tư”, nhằm vào 1 tháng 4 hằng năm. Hay còn gọi là ngày nói dối, với ý nghĩa đây là ngày hội vui vẻ, tinh nghịch cho những người có tính hài hước. Trong ngày này người ta tung nhiều tin đồn không đúng sự thật, nhằm tạo niềm vui hoặc trêu chọc ai đó. Họ được phép làm điều này trong cả ngày 1 tháng 4, bước sang ngày khác thì mọi sự trở lại bình thường.
Nói dối là rất kinh khủng, bởi nó khiến người ta phải quay cuồng trong giả tạo. Tất cả mọi thứ sẽ bị rối tung rối mù, xã hội đảo lộn hết cả. Cho nên cả năm chỉ có một ngày nói dối là đã quá sức chịu đựng rồi. Một số nước còn quy định chỉ nói dối trong nửa ngày mà thôi (tức là đến 12 giờ trưa ngày 1 tháng 4 thì kết thúc), như các nước: Anh, Canada, New Zealand...; Sở dĩ như vậy vì người dân những nước này bản tính nghiêm túc, thích tôn trọng sự thật.
Chuyện thế giới là vậy, một năm có một ngày nói dối. Ấy nhưng người Việt Nam có hẳn 365 ngày nói dối trong một năm, cứ liên tục như vậy đã 85 năm rồi. Thật là kinh khủng và ngoài sức tưởng tượng, nhưng đó là sự thật chứ không hề bịa đặt chút nào. Vì tôi viết bài này không nhằm vào ngày cá tháng tư. Sở dĩ nói là 85 năm, vì kể từ khi đảng Cộng sản ra đời. Từ đó, người dân Việt Nam không còn biết đến khái niệm nói thật là gì cả.
Tại sao lại như vậy? Nguyên do là tại cái “Chủ nghĩa Cộng sản” hoang tưởng. Đây là một học thuyết ngược đời, không thể áp dụng trên thực tế. Nhưng người ta lại bắt toàn dân phải nghe theo. Không ai dám phản đối, vì nếu làm như vậy thì sẽ bị ngồi tù hoặc giết hại. Thành ra người dân thấy sai mà không phản đối, biết là phi lý nhưng không dám nói. Sự thật thì phải che dấu, nhưng lại toàn nói những điều trái với lòng mình mà thôi. Lâu dần họ trở thành những người nói dối xuất sắc nhất thế giới. Luôn có một cái máy chém treo lơ lửng trên đầu, ai nói thật thì bị nó chém chết. Do vậy mà người ta phải vận dụng hết trí thông minh để phục vụ cho việc nói dối. Rồi rèn luyện đến mức trở thành kỹ năng và phản xạ tự nhiên.
Cái sự nói dối này không chỉ ở người dân, mà toàn xã hội như vậy cả. Bộ máy cầm quyền là những người đi tiên phong. Họ nói dối như cái máy, không cần phải biết ngượng, vì xung quanh ai cũng thế. Chỉ cần trích dẫn câu khẩu hiệu của đảng là rõ ngay: “Nhà nước của dân, do dân vì dân, tất cả quyền lực thuộc về nhân dân”. Họ có nói dối hay không, và đến mức nào? Điều này dân tộc Việt Nam và thế giới đều biết cả rồi. Người dân thấm thía hơn ai hết, những 85 năm kia mà. Vì anh có tài đến mấy, cũng không thể lừa dối tất cả mọi người trong mọi lúc được.
Để biết một người có nói dối hay không thì người ta phải dựa vào những người nói thật xung quanh. Nhưng tất cả đều nói dối thì phải làm thế nào? Có lẽ là vô kế khả thi đối với một xã hội như vậy.
Hồi trẻ tôi cũng hào hứng với ngày cá tháng tư lắm, vì nó vui và phù hợp với tâm lý lứa tuổi. Nhưng rồi bổng giật mình nhận ra rằng, những lời nói dối trong ngày này không có tác dụng gì đối với người Việt Nam. Thì ra quanh năm sống trong dối trá, nay họ đã chán rồi. Chỉ có những lời nói thật mới có thể gây được bất ngờ thú vị mà thôi. Khi nghe những lời nói thật, họ sửng sốt mỉm cười, nhưng bao giờ cũng đe một câu: “Nói như thế là phản động, coi chừng công an nó bắt giam đấy!”.
Bởi vậy mà tôi có một đề nghị: Đối với người Việt Nam hiện nay thì ngày “Cá tháng tư” phải đổi thành ngày “Nói thật” mới đúng.
Ở những quốc gia khác, khi ai đó nói dối thì bị người ta khinh bỉ và giận dữ lắm. Việt Nam thì lại coi đó là sự thường, thậm chí còn khen là thông minh và hợp thời vụ. Bởi vậy mà không còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là mảnh đất thiên đường của những người nói dối. Dĩ nhiên là thiên đường của dối trá thì cũng như lâu đài cát, nó không thể hiện hữu bền lâu và hữu dụng cho con người được.
Đăng bởi Minh Văn



Trong tất cả các chế độ độc tài, khi chỉ có một độc đảng cầm quyền thì sự nói dối của nhà nước gây lên sức ép bắt nhân dân phải nói dối theo họ. hoặc phải cúi đầu im lặng chấp nhận cho họ được quyền nói dối không được phản đối.

Sonntag, 11. Juni 2017

TƯ DUY: NGHĨ và SUY

TƯ DUY: NGHĨ và SUY

3 Điều Căn Bản Về "Con Người" và  "Xã Hội"
1- Lịch Sử không dừng lại ở thời điểm nào với bất cứ định chế mô thức nào- Loài Hai Chân  đã có mặt hàng triệu năm- nhưng nhận thức Xã hội tương quan "loài người chính trị" chỉ trên dưới 10,000 năm; Và nỗ lực VƯỢT THOÁT của CON NGƯỜI khỏi gông cùm QUYỀN LỰC BẠO NGƯỢC  và hình thành cơ cấu trong ý thức dân chủ bình đẳng chỉ mở khởi đầu vài trăm năm.
    2-"Con Ngưòi" căn bản là sinh vật như bao nhiêu sinh vật khác, với bản năng tự nhiên giống nhau với những "nhu cầu tự nhiên" (basic survival instinct) - tất đều theo sức ép của môi trường thiên nhiên ngoại cảnh mà tiến hoá (evolution)- Nhưng với sinh vật hai chân chúng ta, đã tự cách mạng (Revolution) để có Ý NIỆM "Con Người" hay Nhân Bản (Humanity), nó  là Giá Trị được  tư duy đặt ra! Và từ đó nó liên tục CÁCH MẠNG thay đổi. theo ƯỚC MUỐN TỰ DO (ontological & volitional needs) chứ không còn phải chỉ là Tiến Hoá với nhu cầu và bản năng sinh tồn và di truyền giống nữa. Thí dụ như ý niệm Luân Lý, Tự Do, Bình Đẳng, Tín Ngưỡng, Nghệ Thuật, Cộng hưởng, cộng tồn v.v

    3- Cho nên Con Người là một thực thể động (dynamic beings) bao gồm Tiến Hóa và Cách Mạng (evolution & revolution) nghĩa là Con Người không chỉ tiến hóa, mà còn có khả năng cưỡng chống lại những áp lực và định hưóng cho Tiến Hóa (evolve-evolution) của mình, gọi là cách mạng (revolt--revolution).. Thí dụ để chống lạnh, Con Ngưòi không mọc lông dầy hơn, mà chế tạo quần áo ấm, máy móc lò sưởi v.v  ĐỂ ĐI NHANH, Con Người không tiến hóa làm cho đôi Chân dài ra hay mạnh hơn, mà dùng Con Vật khác kéo mình, rồi chế tạo ra xe, máy bay v.v  Về Xã hội con ngưòi không theo tiến hóa của áp lực mà DỰ PHÓNG, KHAI PHÁ, để SÁNG TẠO những mô thức lý thuyết về cấu trúc xã hội chính trị cho chính mình, rồi thực nghiệm những mô hình này- qua các cuộc CÁCH MẠNG...với CÚU CÁNH không chỉ còn là TỒN TẠI như một sinh vật mà TỒN TẠI với nềnTỰ DO và NHÂN BẢN mà nó đặt ra. Nỗ lực cách mạng để đến mục tiệu TỤ DO và NHÂN BẢN  vẫn nằm trong nguyên tắc sai thử! Và nỗ lực kiện toàn và cách mạng không bao giờ dừng lại.

Xác định 3 dữ kiện này, thì sẽ không sa bẫy và không đi vào khoảng không lý luận.(nkptc)


Những nhà làm chính trị giõi và những người theo dõi hay quan tâm đến chính trị. Đều có một mục đích chung là Tôn giáo phải tách riêng ra. Tôn giáo và tín ngưỡng mỗi người công dân đều bình đẳng.
Cuộc đấu tranh của hôm nay là cột mốc của ngày 30.04.1975 làm khởi điểm. Ngày này là ngày mà dân tộc hai Miền Nam Bắc đều có một nhận xét chung phải có Dân chủ Tự Do và Nhân quyền. Mà hiện nay chính quyền CS đang cố tình chà đạp và sẵn sàng đàn áp những người biểu tình yêu nước hay các bloger Tự do vì bất đồng chính kiến lên tiếng với nhà cầm quyền cộng sản về hành động xâm lấn biển đảo Việt Nam. Nhà cầm quyền cộng sản hiện nay không khác gì là một tay sai của bá quyền Trung Quốc. Vì quyền lợi và vật chất mà đang tâm bán rẻ Tài nguyên của đất nước cho giặc Tàu. Không còn con đường nào chúng ta phải giành lại quyền con người của chúng ta và vận mệnh của đất Việt thân yêu này.

KN



Montag, 5. Juni 2017

Gánh Quan trả cho Nhà Chức Trách


Gánh Quan trả cho Nhà Chức Trách
Xã hội ngày nay chỉ trọng bằng cấp hình thức mà không xét đến chân tài thực học, vì thế mà đầy rẫy những vị Tiến sĩ giấy nghênh ngang bảnh chọe. Những người này nắm trong tay những học hàm, học vị cao mà không có chút gì gọi là tri thức để giúp dân giúp nước. Đối với họ bằng cấp là phương tiện để có chức, quyền cho tiện việc bóc lột và cai trị nhân dân. Những học vị đó họ mua được và không cần phải học, và nếu có học thì cũng chỉ là chiếu lệ và hình thức. Bằng cấp ngày nay vì thế mà trở thành một mớ giấy lộn ghi học vị, nhưng những vị quan tham nhũng cần có nó để leo lên những vị trí cao hơn trong xã hội. Có bằng thật học giả và có bằng giả học giả, nói tóm lại tất cả đều là giả dối. Hậu quả thì xã hội phải gánh chịu, mất thời gian và tiền bạc của nhân dân mà chẳng có lợi lộc gì cho đất nước. Cách tuyển chọn quan chức thời trước tuy không hẳn thích hợp với bối cảnh xã hội ngày nay, song tuyển quan qua những kỳ thi khảo hạch học lực là một quan niệm đúng đắn.
Xã hội Phong Kiến Việt Nam gắn liền với học thuyết Nho Giáo của Khổng Tử. Đây cũng là nền tảng tri thức được sử dụng trong thi cử ở nước ta thời xưa. Kỳ thi đầu tiên mở năm 1075 và kỳ thi cuối cùng năm 1919. Trong suốt một ngàn năm, học thuyết đó là rường mối tri thức và tư tưởng của người Việt. Nhà nước phong kiến tuyển chọn quan lại cao cấp qua các kỳ thi mở cho mọi người tham gia. Việc khảo hạch gồm có những bài văn sách, chính trị, làm thơ, v.v... Lúc nào cũng có nhiều người thi và rất ít người được đỗ. Từ năm 1075 đến năm 1919, chỉ có hơn hai nghìn người đỗ Tiến sĩ. Những người thi đỗ được nhận áo mão của Vua ban. Khi vinh quy về làng họ được chính quyền địa phương đón tiếp trọng thể, có kèn trống, cờ quạt đón rước linh đình.
Vinh quy bái tổ
Các khoa thi Hương tổ chức ở địa phương, tuyển chọn Tú Tài và Cử Nhân. Những người trúng tuyển được dự khoa thi Hội tổ chức ở Kinh đô, dưới sự giám khảo của Nhà Vua, nhằm đạt danh hiệu Tiến sĩ. Những người trúng tuyển thi Hương và thi Hội đều có thể ra làm quan, là thành viên của một bộ máy nắm mọi quyền điều hành công việc hành chính quốc gia. Dùi mài kinh sử để ra làm quan là ước mơ cao nhất của các sĩ tử trong nhiều thế kỷ. Với quan niệm: Học trước hết là để tu thân, rồi mới đến tề gia, trị quốc, bình thiên hạ, các nho sĩ đã coi việc tích lũy tri thức chính là học đạo. Đó là đạo làm người, đạo của người quân tử. Học để biết nhìn nhận và đánh giá sự vật cho đúng với đạo lý, để rèn luyện con người: “Ngọc bất trác bất thành khí, nhân bất học bất tri lý”. Xuất phát từ quan điểm tư tưởng trên mà người Việt trở thành một dân tộc hiếu học và có truyền thống tôn sư, trọng đạo:
“Muốn sang thì bắc cầu Kiều
Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy”
Những người làm quan có tri thức đều thông làu kinh sử và biết làm thơ, viết văn. Đó là nền tảng tri thức của một con người có học thức và tài năng. Vì vậy người dân coi như đó là một chuẩn mực không thể thiếu của những người được coi là cha mẹ dân. Những ông quan dốt nát, không biết làm thơ bị dân chúng xem thường, mỉa mai và coi đó là những ông quan chạy chức, chạy quyền. Từ đó mà có câu chuyện thú vị dưới đây:
Thời Pháp thuộc, đạo Nho cùng đường nên suy vi, đã trở nên thứ yếu trong việc tuyển lựa công chức nhà nước. Chính quyền tồn tại hai hệ thống quản lý song song: Các công chức theo Tây học do Pháp đào tạo, và các quan lại địa phương theo Nho học. Có lần dân huyện nọ gánh một ông quan đến trả cho Nhà Chức Trách Pháp. Khi nhà chức trách hỏi lý do làm sao lại gánh trả thì những người dân trả lời: “Ông quan này không phải là khoa bảng, vì không biết làm thơ”. Câu thơ của cụ Tam nguyên Yên Đổ đến đầu thế kỷ 21 này mà vẫn còn ứng nghiệm ở xã hội Việt Nam:
“Tấm thân giáp bảng sao mà nhẹ
Cái giá khoa danh ấy mới hời”.
Ngày xưa những ông quan dốt thì bị dân chê cười như vậy, số này chẳng thấm vào đâu so với ngày nay. Không thể dùng quang gánh nào cho xuể để gánh trả những ông quan dốt. Nhiều vị Tiến sĩ thời nay chỉ giỏi nịnh bợ và đút lót để được thăng quan tiến chức, đầu óc thì dốt nát nhưng thủ đoạn tham ô và vùi dập người dân thì có thể gọi là thiên tài. Họ ra rả nói như vẹt về đường lối, chủ trương chính sách của đảng và nhà nước mà không hiểu để làm gì. Khi có người hỏi về Nhân, lễ, nghĩa, trí, tín thì họ ú ớ mà không hiểu mô tê gì cả. Thật là nực cười cho chuyện học ngày nay.
Nên nếu Nhân Dân được quyền chọn Quan thì tất phải dùng xe ô tô tải để chở, thì mới trả hết cho nhà nước những ông quan cán bộ Tiến sĩ giấy thời này. Với những người quyền cao, chức cả mà có ý thức như thế về học vấn thì thử hỏi những thế hệ về sau sẽ như thế nào?
Thật là buồn thay cho tương lai của đất nước chúng ta!
Đăng bởi Minh Văn



Việt Nam

Khi người dân lên tiếng nói về chính kiến phá hũy môi trường sự thiệt hại môi trường sống của ngư dân với sự đền bù không thỏa đáng. Thì nhà nước đã sai công an mật vụ bắt người không có lý do... có sự sắp xếp của cảnh sát cơ động dàn cảnh để bắt người. Thì nhà nước Việt Nam là một nhà nước gì...? Nhà nước của sự độc tài trị bạo tàn.


-Vietnam

Wenn die Leute sprechen von politischer Zerstörung der Umwelt Schäden den Lebensraum des Fischers mit Entschädigung nicht zufrieden stellend. Der Staat Geheimpolizei verhaftet Menschen grundlos geschickt hat ... die Art von mobiler Polizei Menschen zu verhaften in Szene gesetzt. Vietnam ist der Staat ein staatlich was ...? der Zustand der Diktatur Gewaltherrschaft.


Khi nhà nước độc tài Việt Nam xữ dụng chữ lợi dụng "Tự do dân chủ " để chống phá chính quyền. Như vậy nhà nước độc tài Việt Nam là:
-Pháp Quyền "Staatsrecht" gồm đa đảng phái kiễm soát lẫn nhau trong tam quyền phân lập, để bảo vệ sự tự do dân chủ của người dân được soạn thảo trong hiến pháp; đó là quyền cơ bản "Grundrecht" của người dân được xữ dụng quyền của mình gọi là tự do ngôn luận trong dân chủ đa nguyên xã hội trị v.v...
-Hay Pháp Trị "Die Herrschaft" như thời phong kiến. Dùng luật pháp để trị dân bằng hiến pháp soạn thảo của chính quyền ngăn cấm sự tự do ngôn luận dân chủ đa nguyên của người dân " Bằng hiến pháp số 4 và những điều luật ghép tội hình sự quái đản khác, để bắt tiếng nói chính kiến của người dân phải đi tù ". Được nhà nước độc tài trị Việt Nam gọi là người dân "Lợi dụng sự tự do dân chủ" chống phá nhà nước độc tài độc đảng trị, sẵn sàng giết dân Việt Nam cùng nhượng đất đai, biển đảo, phá hoại tài nguyên, môi trường sinh sống của người dân cho nền pháp trị bằng quyền lực bạo tàn của mình.
Tự do dân chủ là gì...?
Tự do dân chủ có thể chia làm 2 phần:
-Tự do trong khuôn khổ của Pháp luật do hiến pháp của một Quốc gia soạn ra như. " Giết người, trộm cướp, đánh người đến chết, tàng trữ ma túy, buôn bán mặt hàng trái phép (hàng nhái, hàng không xữ dụng được vì quá hạn v.v...) Bắt người hành nghề mãi dâm (Ma cô), những gì mà sai phạm đạo đức giá trị của một con người v.v... phải xữ phạt.
- Tự do dân chủ được chính quyền công nhận như: " Ngôn luận, báo chí, phát thanh, truyền hình, tín ngưỡng, đa nguyên xã hội hóa v.v.." Đó là quyền tự do dân chủ chính đáng của mỗi người công dân được quyền nêu chính kiến của mình. Khi nhân viên nhà nước làm sai trước Pháp luật. Như " Tham nhũng, hối lộ, cậy quyền đưa người nhà vào cửa công, phá hoại tài sản Quốc gia như môi sinh môi trường nguồn sống gây bệnh tật cho công dân v.v..."

KN



Trong Thế giới độc tài cộng sản hay độc tài nào cũng vậy. Quyền lực Bí Thư đảng lúc nào cũng lớn hơn hết có quyền ban cho. Do đó từ cấp thôn xóm cho đến thành thị đều có bàn tay Bí Thư đảng nhòm ngó, điều hành chế độ nhà nước cầm Quần " Quyền " nhân dân, để mà lôi kéo vào tù với bất cứ tội danh nào xữ dụng sự "Dân chủ" cá nhân của mình. Giống như ông TBT Trọng nói: "Đảng ta Dân chủ đến thế là cùng = Chỉ có người trong đảng được xữ dụng chữ "Dân chủ" có quyền bắt người chống lại sự phân hóa độc tài của sự "Dân chủ". Của nhân dân.


Bạn không phải chỉ là một con người. Nếu bạn đi vào tỉnh thức "Thiền định", Bạn sẽ tìm thấy toàn thể Vũ Trụ Quan ở trong bạn.

Du bist nicht nur ein Mensch- Wenn du Sill wirst, findest du das gesammte Universum in dir.

"Quyền con người của bạn nằm trong tay bạn. Giữa tình thương và sợ hãi. Giữa sự thật và dối trá. Giữa cái gì đã làm sự can đãm của bạn và yếu hèn trong bạn.
Đã bao nhiêu lần bạn đã có sự lựa chọn quyết định? luôn luôn được lập lại.
Khi nào thời gian tốt nhất cho bạn quyết định thay đổi cuộc sống? bắt đầu ngay từ bây giờ."





Thủ tướng Việt Nam nhờ LHQ giúp giải quyết vấn đề Biển Đông

Tổng thư ký Liên Hiệp Quốc, Antonio Guterres (phải) bắt tay Thủ tướng Việt Nam Nguyễn Xuân Phúc, tại trụ sở LHQ ở New York hôm 30/5/2017.
Tổng thư ký Liên Hiệp Quốc, Antonio Guterres (phải) bắt tay Thủ tướng Việt Nam Nguyễn Xuân Phúc, tại trụ sở LHQ ở New York hôm 30/5/2017.
 AFP photo

Thủ tướng Việt Nam kêu gọi Liên Hiệp Quốc giúp thúc đẩy việc giải quyết các tranh chấp ở Biển Đông bằng biện pháp hòa bình trên cơ sở luật pháp quốc tế.
Trong cuộc gặp với Tổng thư ký Liên Hợp Quốc Antonio Guterres tại New York hôm 30 tháng 5, Thủ tướng Việt Nam Nguyễn Xuân Phúc đã đề cập đến những diễn biến gần đây tại biển Đông và kêu gọi gọi Liên Hiệp Quốc giúp giải quyết những tranh chấp tại khu vực này dựa trên Công ước Liên Hợp Quốc về Luật biển 1982, tôn trọng đầy đủ tiến trình ngoại giao và pháp lý, đồng thời sớm hoàn tất Bộ Quy tắc về Ứng xử của các bên ở biển Đông (gọi tắt là COC).
Tổng thư ký Liên Hợp Quốc đã ghi nhận lời đề nghị này và đồng ý về vai trò của ngoại giao giúp phòng ngừa, giải quyết xung đột, tranh chấp trên cơ sở luật pháp quốc tế.
Cũng nhân dịp này Thủ tướng Việt Nam bày tỏ mong muốn các nước ủng hộ Việt Nam làm thành viên không thường trực Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc nhiệm kỳ 2020 – 2021.
http://www.rfa.org/vietnamese/SpecialTopic/southchinaseadispute/pm-nguyen-xuan-phuc-asks-un-to-help-solve-scs-disputes-via-peaceful-ways-05312017093159.html#.WTSBaC52dYs.facebook


Từ công hàm Phạm Văn Đồng sinh ra HS, TS và mới đây vụ giàn khoan HD 981, Trung Quốc lấn chiếm biển Đông. Các cấp lảnh đạo Việt Nam có một cái hèn và nhục là không dám nhận thẳng sự thật để mà thay đổi chế độ cùng với nhân dân và bạn bè thế giới tìm một biện pháp tháo gở trên chính trường ngoại giao. Trực tiếp là mình không tranh chấp những hòn đảo đã bị Đài Loan , Mã Lai Á hay Phi Luật Tân đã chiếm đóng trước đây trong thời VNCH lúc Thực dân Pháp bàn giao cho VNCH. Mình phải trực tiếp đưa ra vấn đề biển Đông HS-TS mà Trung Quốc đánh chiếm 1974 và 1988, đó là một vấn đề chính đáng khi Trung Quốc dùng vũ lực đánh chiếm và bắn giết người lính Việt Nam của chúng ta. Trong khi đó nhà nước VN cứ ngậm tâm... không dám mở miệng đi thưa kiện Trung Quốc dùng vũ lực đánh chiếm trái phép biển đảo của ta. Mà nay lại nhờ Liên Hiệp Quốc giãi quyết bằng hòa bình của biển Đông 1982 đã hơn mấy chục năm nay mà có thấy nhà nước Việt Nam thưa kiện ra tòa án Quốc tế đâu...? Nay nhà nước VN lại xin chân vào hội đồng bảo an không thường trực cho năm 2020-2021 là ý nghĩa gì...? Hay là để bỏ phiếu thuận biển đảo của ta trực thuộc về Trung Quốc.... Hỡi ông nhà nước độc tài trị VN sẵn sàng, nhượng hết tất cả đất đai của tổ tiên VN để lại cho nòi giống Việt phải không ông nhà nước Hán ngụy.

KN